Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

 

 Sức mạnh của tám bức tượng thần này còn mạnh hơn rất nhiều so với tưởng tượng của hắn.  

 

Thiên Kình cũng không khỏi há hốc miệng khi nhìn thấy cảnh tượng này.  

 

Đây cũng là lần đầu tiên hắn ta nhìn thấy bức tượng thần nổi giận đến như vậy.  

 

Về phần ba người bọn họ thì bọn họ không cảm nhận được nhiều lắm.  

 

Linh hồn và xác thịt của Thần tộc đã hòa lại làm một từ lâu nên vòng xoáy này không hề đối phó với bọn họ.  

 

Thế nhưng vẻ mặt của Nguyệt Mộng Ly lại thay đổi dữ dội, nàng cử động thân thể và muốn đến đó cứu Diệp Viễn.  

 

Trước đây nàng không đến cứu là bởi vì biết được Diệp Viễn có bản lĩnh tự bảo vệ cho bản thân.  

 

Thế nhưng bây giờ nàng không thể nhìn tiếp được nữa.  

 

Thế nhưng một lực hút mạnh mẽ thổi vút đến từ phía sau, nàng không thể nào tiến tới nửa bước.  

 

Thiên Kình không cho phép nàng ra tay!  

 

“Thiên Kình đại nhân!” Nguyệt Mộng Ly quay đầu lại và nhìn với ánh mắt tức giận.  

 

Thiên Kình không hề bị ảnh hưởng và nói một cách lạnh nhạt: “Chẳng lẽ ngươi muốn làm trái ý của Bát Cực Thần Tôn à?”  

 

Bát Cực Thần Tôn chính là tên của tám bức tượng thần.  

 

Nguyệt Mộng Ly đầy vẻ chần chừ, nàng đau khổ mà nhìn về phía Diệp Viễn.  

 

Ở bên kia, Diệp Viễn cũng nhìn thấy cảnh tượng lúc nãy, khóe miệng của hắn không khỏi để lộ ra vài nét cười.  

 

Quả nhiên trái tim của Ly Nhi không hề thay đổi!  

 

Chỉ cần có điều này là đủ rồi!  

 

Mặc dù gặp phải nguy hiểm nhưng Diệp Viễn không hề cảm thấy hối hận.  

 

Hắn có thể chiến đấu quên mình vì Mộ Linh Tuyết thì dĩ nhiên cũng có thể vì Ly Nhi mà không cần đến mạng của mình.  

 

Không lâu sau, thần hồn của Diệp Viễn cứ như vậy bị kéo ra khỏi xác thịt như đang nhổ củ cải vậy.  

 

Vút!  

 

Thần hồn của Diệp Viễn giống như một con ngựa hoang tuột dây cương mà bị hút vào trong vòng xoáy ngay trong chớp mắt.  

 

Sau đó, tất cả mọi thứ đều trở nên yên lặng.  

 

Cơ thể của Diệp Viễn đứng ở nơi đó và không hề động đậy.  

 

Hai dòng nước mắt trong veo rơi xuống từ bên khóe mắt của Nguyệt Mộng Ly.  

 

Nàng mềm nhũn ngã xuống đất giống như bị rút hết tất cả mọi sức lực vậy.  

 

“Ha ha ha… đã chết rồi! Cuối cùng thì tên tiểu tử đáng chết này cũng đã chết rồi! Dám khiêu khích Thần Tôn đại nhân à, đáng đời!” Thiên sư Mịch La cười lên một cách điên cuồng khi nhìn thấy cảnh tượng này.  

 

Trước đây lão ta bị Diệp Viễn chơi đến đầu óc quay vòng vòng.  

 

Nỗi tủi nhục của hàng chục tỷ năm vẫn còn là sự sỉ nhục đến ngày hôm nay.  

 

Bây giờ hắn lại bị Bát Cực Thần Tôn dạy dỗ, làm sao lại không cảm thấy hả dạ chứ?  

 

Ngay cả Thiên Kình cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm như đã trút được một gánh nặng vậy.  

 

Hiển nhiên Diệp Viễn vẫn mang áp lực rất lớn cho hắn ta.  

 

Bây giờ Diệp Viễn đã chết rồi thì cuối cùng hắn ta cũng có thể yên tâm tấn công Nhân tộc rồi.  

 

“Mịch La, hãy phá hủy cơ thể của hắn, đây cũng xem như vẽ một nút kết thúc cho sự tủi nhục hàng chục tỷ năm nay của ngươi rồi.” Thiên Kình nói một cách chậm rãi.  

 

“Ha ha, được thôi!” Thiên sư Mịch La cười một cách gian xảo và ác độc.  

 

Sự giày vò hàng chục tỷ năm nay đã khiến thần kinh lão ta không ổn định lắm.  

 

Bây giờ khi có được cơ hội này thì lão ta cảm thấy sung sướng một cách bệnh hoạn.  

 

Lão ta từng bước đi về phía Diệp Viễn, bên khóe miệng mang theo vài nét tàn độc.  

 

Diệp Viễn gục đầu xuống và vẫn giữ nguyên tư thế khi nãy, không hề nhúc nhích.  

 

Thiên sư Mịch La càng ngày càng đến gần, lão ta giơ bàn tay lên, luồng sức mạnh lớn mạnh chuyển động ở trong lòng bàn tay của lão ta.  

 

Khi một chưởng này đánh xuống thì e rằng cơ thể của Diệp Viễn sẽ bị đánh vỡ nát.  

 

“Khà khà, tiểu tử, cho ngươi đắc ý này! Thanh Thánh rất lợi hại sao? Thần tộc của ta mới là chủng tộc được trời cao thiên vị! Ngươi chọc giận Bát Cực Thần Tôn thì cũng đồng nghĩa với việc chọc giận ngươi trời! ngươi trời làm sao có thể tha cho ngươi chứ? Đi chết đi!”  

 

Thiên sư Mịch La vừa nở một nụ cười kỳ quái vừa đánh một chưởng về phía đầu của Diệp Viễn.  

 

Thế nhưng ngay vào lúc này, Diệp Viễn đột nhiên quay đầu lại.  

 

Trong đôi mắt hiện lên một màu xám tro!  

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!