Hắn không ngờ rằng thiên phú của Ly Nhi lại lớn mạnh đến như vậy!
Thảo nào lần trước khi gặp nàng thì nàng lại mang đến một cảm giác nguy hiểm cho hắn.
Phải biết rằng lúc đó hắn đã đột phá đến cảnh giới Tạo Hóa!
Diệp Viễn nhíu mày nói: “Nàng không tu luyện ở nơi săn bắn Thiên Chiến, vậy thì nàng tu luyện ở nơi nào chứ?”
“Tổ Địa! Bây giờ Thiên Kình đang đích thân chỉ dẫn cho nàng! Dựa vào tốc độ tiến bộ của nàng thì không bao lâu sau, nàng sẽ có thể trở thành cảnh giới Thập Văn thứ hai của Thần tộc ta!” Nguyên Tiếu nói.
Con ngươi của Diệp Viễn co rút, hắn cảm thấy bất ngờ và nói: “Cảnh giới Thập Văn ư?”
Nguyên Tiếu mỉm cười và gật đầu nói: “Bảy đại tổ sư bọn ta đều có cảnh giới Cửu Văn Thiên Đạo Đại Viên Mãn. Chỉ có Thiên Kình đã vượt qua xiềng xích của Cửu Văn và đạt đến cảnh giới Thập Văn! Hắn không thể chết cũng không thể diệt! Ha ha, Diệp Viễn à, ta biết ngươi rất mạnh, thế nhưng ngươi vẫn không có cơ hội chiến thắng khi đối mặt với Thiên Kình! Năm đó Đại Tổ Thời Không mạnh đến mức nào chẳng phải cũng không còn cách nào với hắn sao? Ta biết rằng thiên phú của ngươi còn mạnh hơn Đại Tổ Thời Không, thế nhưng cùng lắm ngươi cũng chỉ có thể đánh ngang tay với hắn mà thôi! Thế nhưng, Nhân tộc chỉ có một Thanh Thánh, Thần tộc của ta… lại có đến hai người Thiên Kình!”
Cho dù Nhân tộc có đưa ra những nhân tài vượt bậc hơn người như Diệp Viễn thì Thần tộc cũng không hề bỏ cuộc việc chiến đấu trở về Thông Thiên Giới.
Bọn họ vẫn cảm thấy tràn đầy sự tự tin!
Bọn họ dựa vào chỗ nào ư?
Thiên Kình!
Cảnh giới Thập Văn!
Đây chính là sự tồn tại không thể nào bị vượt qua được!
Đây chính là thần thoại bất tử!
Cho dù có là Thanh Thánh thì cùng lắm cũng chỉ có thể đánh ngang tay với Thiên Kình.
Thần tộc không hề sợ hãi!
Nguyên Tiếu nhìn vào Diệp Viễn với vẻ mặt vô cùng vui vẻ, lão ta cực kỳ mong rằng Diệp Viễn có thể đổi ý.
Dù sao thì Nhân tộc cũng không còn điều gì đáng để hắn cảm thấy lưu luyến nữa.
Lão ta tin rằng Diệp Viễn là một người thông minh và biết lựa chọn như thế nào.
Trận chiến hủy diệt cả thế giới này đã là một trận chiến không hề có một tí hồi hộp nào kể từ khi Thần tộc có được Ly Nhi nữa!
Thế nhưng, sau khi Diệp Viễn trải qua sự kinh ngạc và hoảng sợ lúc đầu thì hắn mới chậm rãi ngẩng đầu lên, hắn nhìn vào Nguyên Tiếu với ánh mắt sâu xa và mỉm cười nói: “Trong nhận thức của ngươi thì ta chỉ có thể đánh ngang tay với Thiên Kình thôi à?”
Nguyên Tiếu lớn tiếng cười lên và nói: “Ta biết ngươi muốn nói cái gì, những tên kia đã tẩu hỏa nhập ma rồi, vậy mà lại dám tin vào loại chuyện này. Hay là ngươi thật sự tin rằng bản thân ngươi có thể trở thành người nắm giữ chìa khoá phá vỡ gông cùm của cảnh giới Đạo Tổ à? Trên đời này không hề có ai có thể vượt qua cả!”
Đối với Nguyên Tiếu thì lời đồn này chỉ là một mơ ước của Cửu Đại Đạo Tổ mà thôi.
Thế nhưng bọn họ không hề biết rằng Lâm Triều Thiên đã nghiên cứu biết bao nhiêu lần về Diệp Viễn.
Nếu như đó chỉ là một thiên tài bình thường thì làm sao có thể lọt vào đôi mắt của hắn ta chứ?
Sự hồi phục của linh khí Thông Thiên Giới, hư ảnh của núi Thông Thiên, những cảnh giới không hề tầm thường hoàn toàn chứng minh suy đoán của hắn ta!
Nếu không thì Lâm Triều Thiên làm sao lại có thể phạm phải sai lầm lớn nhất của thiên hạ là ra tay nhắm vào Diệp Viễn chứ?
Sự cám dỗ của việc phá vỡ xiềng xích thật sự quá lớn rối
Đặc biệt đối với những Đạo Tổ như bọn họ thì căn bản không thể ngăn được loại cám dỗ này.
Diệp Viễn mỉm cười và nói: “Ta cũng không biết ta có thể vượt qua hay không, nhưng mà ta sẽ không để cho Thần tộc bắt Nhân tộc làm nô dịch một lần nữa! Đây chính là giới hạn của ta! Nếu như các ngươi muốn trở về kỷ nguyên trước thì hãy bước qua xác của ta đã!”
Hắn nói xong liền bình tĩnh đứng dậy và nói: “Được rồi, ý nghĩ không hợp nhau, xem ra chúng ta không còn gì để nói nữa rồi, ta muốn gặp Thiên Kình!”
Hiển nhiên, Nguyên Tiếu không thể thuyết phục Diệp Viễn, Diệp Viễn cũng không thể thuyết phục Nguyên Tiếu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!