“Nói láo! Đạo Tổ Thông Thiên Giới là mạnh nhất, cái này tất cả mọi người đều biết. Ngươi muốn dùng điều này để thoát tội, đúng là nực cười! Lâm Triều Thiên cười lạnh nói.
Diệp Viễn cũng cười nhạt đáp: “Ngươi để Lâm Hoán và Lâm Lang thăm dò ta ở chân núi không phải là để biết thực lực của ta hay sao? Thế nào, ngươi có hài lòng hay không?
Thật ra trên đường đến đây, Diệp Viễn đã nghĩ qua rất nhiều khả năng có thể xảy ra.
Nhưng hắn cũng không hiểu rõ về Lâm Triều Thiên, cũng không biết hắn ta là dạng người thế nào.
Ly Nhi cướp đi Thiên Hợp, chuyện này quả thật đáng lên án, Đạo Tổ làm khó dễ cũng không phải điều gì khó hiểu.
Nhưng mà ở trước núi gặp phải Lâm Hoán và Lâm Lang, trong lòng Diệp Viễn liền trở nên sáng tỏ.
Diệp Viễn biết đó là đang thăm dò, nhưng vậy thì làm sao?
Ngươi muốn xem thì ta lại càng cho ngươi xem!
Hắn biết, công pháp của hắn chỉ sợ sẽ khơi dậy thèm muốn cho người khác.
Điểm này, thực ra Diệp Viễn sớm đã chuẩn bị tâm lý cho việc này rồi.
Dù sao trên cả đoạn đường, biểu hiện của hắn quá mê hoặc, nếu đã thu hút được sự chú ý của những người khác, muốn tìm được manh mối cũng không có gì khó khăn cả.
Huống chi, với địa vị và thực lực của Lâm Triều Thiên thì điều tra Diệp Viễn là việc quá dễ dàng.
Chỉ cần hắn ta muốn, hắn có thể điều tra từ đầu đến cuối Diệp Viễn.
Hiện tại, Lâm Triều Thiên hung hăng cố gắng chọc tức hắn, càng chắc chắn suy nghĩ của hắn.
Lâm Triều Thiên ngấp nghé công pháp, Diệp Viễn cũng không lấy làm ngạc nhiên.
Chỉ là thủ đoạn của hắn ta quả thật quá mức bỉ ổi.
Lâm Triều Thiên chỉ cười nhẹ đáp: “Xem bộ dáng này, Thanh Thánh đại nhân đây khẳng định là phản bội Nhân Tộc rồi! Nếu đã như thế, vậy Bản tổ chỉ có thể thay trời hành đạo, bắt ngươi lại!”
Lúc này, khí tức đáng sợ trên người Lâm Triều Thiên trong nháy mắt tràn ngập cả dãy núi Khải Nguyên.
Đạo Tổ giận dữ, xác trôi mười vạn dặm!
Sức mạnh của bọn họ căn bản không thể nào tưởng tượng nổi.
Cường giả ở cấp này một khi đã ra tay, có thể đánh đến long trời lở đất, khiến cả thế giới lâm vào cảnh kiệt quệ.
Bằng không thì đã không gọi là diệt thế chi chiến rồi.
Hiện tại, cường giả có sức mạnh như vậy lại đi đối phó với những võ giả mới bước vào Thiên Nhân cảnh, há chẳng phải khiến người khác chê người hay sao?
Ngay cả khi ở ngoài núi, đám người Bàng Chấn cũng cảm thấy như sắp đến ngày tận thế.
Từ trước tới giờ bọn họ chưa từng thấy qua sức mạnh nào khủng bố đến vậy.
Đạo Tổ cường giả, đã rất lâu rồi bọn họ không lộ ra sức mạnh của mình trước thiên hạ.
Vậy mà hôm nay, Lâm Triều Thiên lại động thủ với Diệp Viễn!
Vẻ mặt Vạn Chân biến sắc nói: “Không xong rồi, đây… đây là quy tắc chi lực sao? Quả là đáng sợ, sinh mệnh Đạo Tổ, vậy mà lại dám mạo hiểm phạm phải sai lầm lớn nhất thiên hạ, ra tay với Thanh Thánh đại nhân!”
Bàng Chấn cắn răng nói: “Sao có thể như vậy được! Với khí phách của đại nhân, làm sao có thể phản bội Nhân Tộc? Đám Đạo Tổ này chẳng lẽ không phân biệt đúng sai hay sao?
Ngoài dự liệu, các chiến sĩ quân đoàn đều tràn đầy phẫn nộ.
Trong lòng bọn họ, Diệp Viễn giống như một vị thần!
Trận đánh kinh thiên ở núi Bát Không đã khiến bọn họ cực kỳ bái phục.
Khí phách đó, từng lần bày mưu tính kế, những lần liều chết đấu tranh đều in sâu vào trong tim mỗi người bọn họ.
Nhưng hiện tại, Đạo Tổ lại muốn ra tay với lãnh tụ tinh thần của bọn họ, bọn họ không thể nào khoan nhượng được.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!