Từng câu từng chữ Tần Siêu nói ra đều tràn đầy khí phách.
Không ít đệ tử của Tử Vi tông nghe xong đều hổ thẹn cúi gục đầu.
Diệp Viễn nghe hắn ta nói cũng lộ ra vẻ tán thưởng.
Thời đại này, cũng vì có rất nhiều hán tử thiết huyết như Tần Siêu nên Nhân Tộc mới có tương lai!
Tử Vi tông chẳng qua là một hình ảnh thu nhỏ của thời đại mà thôi.
Thiên hạ này còn rất nhiều, rất nhiều Tử Vi tông.
Chẳng sợ mỗi tông môn chỉ cần có một Tần Siêu cũng đã là một lực lượng vô cùng mạnh mẽ rồi.
"Tiền bối, ta dẫn ngươi đi!" Tần Siêu xoay người nói với Diệp Viễn.
Diệp Viễn cười gật đầu: "Đi thôi."
Hơn vạn người của Tử Vi tông đứng nhìn theo hai người rời đi.
Trong đám người, đáy mắt Mặc Tiểu Thảo sáng long lanh, tựa như lần đầu biết sư huynh Tần Siêu này của mình vậy.
Dọc đường đi, Diệp Viễn hơi đăm chiêu, tình cảm của Tần Siêu lại bắt đầu biến đổi.
Ban đầu, mỗi bước đi của hắn bi tráng cứ như gió tiêu điều thổi sông Dịch lạnh, tráng sĩ một đi không trở về vậy!
Nhưng đến khi ngày càng gần Cung Tuần Thiên, tần suất hô hấp của hắn ta cũng dần trở nên dồn dập.
Rõ ràng hắn ta bắt đầu khẩn trương và sợ hãi.
Sức mạnh khủng khiếp của Thần Tộc đã khắc thật sâu trong lòng mỗi Nhân Tộc, khó mà xóa mờ.
Ban đầu Tần Siêu cũng là đầu óc nóng lên nên mới liều lĩnh như vậy.
Thật tới Cung Tuần Thiên, hắn ta lại bắt đầu thấp thỏm không yên.
Diệp Viễn cũng không chú ý tới thay đổi của Tần Siêu mà đang lâm vào tự hỏi.
'Ta đã rơi vào Thời Không Thác Loạn, vậy thế giới này là thật hay giả đây? '
'Nếu là giả, ta nên làm thế nào mới có thể quay lại thế giới của chính mình? '
'Nếu là thật, vậy những việc ta làm tại đây liệu có thay đổi hướng đi của lịch sử, giúp Nhân Tộc thay đổi phương hướng khác? '
'Nếu thật sự cải biến lịch sử, vậy ta... liệu có còn tồn tại hay không? '
Vô số câu hỏi quanh quẩn trong lòng hắn.
Hắn xuyên qua thời không mà đến, bản thân chính là một con bướm nho nhỏ.
Vậy liệu con bướm nhỏ là hắn có thể khiến cuộc sống của đời sau thay đổi toàn bộ hay không?
Đây đúng là một vấn đề thâm ảo.
"Tiền... tiền bối, chúng ta đến nơi rồi!" Tần Siêu thấy Diệp Viễn trầm tư thì cẩn thận lên tiếng nhắc nhở.
Diệp Viễn khôi phục tinh thần, liếc thoáng qua Tần Siêu, cười nói: "Ngươi sợ?"
Tần Siêu cười gượng: "Đúng vậy... ta hơi sợ. Chúng ta đơn thương độc mã tiến tới, có khác gì... đi tìm chết đâu chứ. Ta biết tiền bối rất lợi hại, nhưng trong Cung Tuần Thiên cũng không phải chỉ có một cường giả Thiên Đạo Cảnh Bát Văn! Tuy ta không sợ chết, nhưng chết một cách vô nghĩa như vậy lại cảm thấy không đáng giá."
Diệp Viễn gật đầu: "Ngươi nói đúng lắm, chết như vậy không hề ý nghĩa."
Tần Siêu sửng sốt: "Ý tiền bối là... không đi nữa sao?"
Tần Siêu rất buồn bực, chẳng lẽ tiền bối cũng chùn bước?
Diệp Viễn bật cười: "Nhưng ai nói với ngươi chúng ta đi vào nhất định là chịu chết?"
Hai mắt Tần Siêu sáng ngời, mừng như điên nói: "Chẳng lẽ tiền bối còn ẩn giấu một quân đội sao? Ha ha, ta biết ngay mà, cơ trí như tiền bối sao có thể làm ra chuyện ngu ngốc như tự sát được?"
Diệp Viễn trợn trắng mắt xem thường: "Nào có quân đội nào, ngươi nghĩ nhiều quá. Đi thôi."
Linh khí ở đây rất nồng đậm. Nơi này là một tòa cung điện nguy nga hùng vĩ ẩn sâu trong lớp mây mù, có vẻ thần bí mà tang thương.
Nơi này là Cung Tuần Thiên nơi các tộc kính sợ ngưỡng vọng!
"Đứng lại, các ngươi là ai? Sao dám xông vào Cung Tuần Thiên?"
Vài bóng người bất chợt xuất hiện, quát lên ngăn cản hai người Diệp Viễn.
Mấy người này đều là cường giả Thiên Đế cảnh trung kỳ, chỉ là... bọn họ đều là Nhân Tộc!
Diệp Viễn thấy mấy người này thì cau mày, hỏi Tần Siêu bên cạnh: "Tại sao trong Cung Tuần Thiên lại có Nhân Tộc?"
Tần Siêu nhìn Diệp Viễn như nhìn quái vật: "Chẳng lẽ tiền bối không biết, rất nhiều cường giả Nhân Tộc đều sẽ nghe lệnh Thần Tộc mà làm việc sao? Thậm chí bọn họ còn trở thành tay sai giết hại dân lành thay cho Thần Tộc. Bọn họ đều là phản đồ của Nhân Tộc!"
"Làm càn! Thần Tộc chính là sứ giả Thượng Thiên, đứng trên cả vạn tộc! Làm việc cho Thần Tộc là nghĩa vụ của mọi tộc! Tiểu tử miệng còn hôi sữa, ngươi dám nói ra lời như vậy nên nhận lấy cái chết!" Một người trong đó giận dữ quát.
Phập!
Hắn còn chưa nói xong đã bị vô số đạo kiếm quang chém chết.
Luôn có vài kẻ tham sống sợ chết.
Luôn có vài kẻ sẽ phản bội chủng tộc.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!