Diệp Viễn tự nghĩ rằng bản thân đã kiểm soát rất sâu sắc về Pháp Tắc Thời Không, nhưng không ngờ rằng mình thậm chí đến vào cũng không thể vào được.
Điều này đúng là xấu hổ!
Chẳng mấy chốc, thân xác của Diệp Viễn lại một lần nữa ngưng tụ.
Khuôn mặt của hắn cắt không ra giọt máu, cảm giác đau đớn tột cùng vừa nãy dường như vẫn còn xảy ra trên người hắn, không thể gạt đi được.
Loại cảm giác đó đúng là khiến người ta tuyệt vọng.
“Ha ha, tiểu tử, đây chính là thiên phú mà ngươi thổi phồng sao? Sự hiểu biết của ngươi về Pháp Tắc Thời Không quá nông cạn!” Lão giả cười lớn và nói với Diệp Viễn.
Sắc mặt của Diệp Viễn trở nên nghiêm trọng hơn bao giờ hết, hắn gật đầu và nói: “Tiền bối nói rất đúng, xem ra sự hiểu biết của ta về Pháp Tắc Thời Không đúng là quá nông cạn! Thử lại lần nữa!”
Diệp Viễn không hề do dự mà nhảy vào trong vòng xoáy một lần nữa.
Vẫn là nỗi đau đớn thiên đao vạn quả đó, mỗi một nhát dao đều truyền vào thần kinh và truyền đến mọi ngóc ngách trên cơ thể.
Quá đáng sợ rồi.
Diệp Viễn cố gắng huy động sức mạnh của Pháp Tắc Thời Không để chống lại thiên đao vạn quả này.
Tuy nhiên, tất cả mọi thứ đều vô ích.
Hắn vẫn không thể nào vào được vòng xoáy mà đã bị trực tiếp bóp cổ đến chết.
Trong lần thứ hai sống lại, sắc mặt của Diệp Viễn càng nhợt nhạt hơn.
Cảm giác của thiên đao vạn quả đó đúng là khiến người ta không thể nào chịu đựng được.
Nỗi đau đớn của kiếp nạn niết bàn vốn đã rất kinh hoàng rồi.
Nhưng so với cái này thì hoàn toàn là múa rìu qua mắt thợ.
Diệp Viễn hít một hơi thật sâu và lại đến bên rìa vòng xoáy.
Nhưng lần này hắn không có nhảy vào nữa.
Lão giả phát hiện toàn thân của Diệp Viễn đang run rẩy.
Đó là do cơ thể của hắn đang sợ hãi theo bản năng!
Trong mấy nghìn năm qua, Diệp Viễn đã trải qua biết bao nhiêu trận chiến lớn và biết bao nỗi đau khổ tột cùng?
Hắn chưa bao giờ cảm thấy sợ hãi!
Nhưng lần này, hắn thấy sợ hãi.
Hắn không muốn sợ hãi nhưng cơ thể của hắn lại rất thành thật!
“Tiểu tử, bỏ cuộc đi! Thực lực của ngươi quá yếu! Tên tiểu tử Huyền Cơ đó là nhờ vào cảnh giới mạnh mẽ của Thiên Nhân Ngũ Suy mới có thể sống sót trong Vòng Xoáy Thời Không. Sự cảm ngộ Pháp Tắc của ngươi không được, cảnh giới cũng không được nên không thể lĩnh hội được đâu. Lẽ nào ngươi nghĩ rằng là Bản Tổ đang cố tình gây khó dễ cho ngươi sao?” Lão giả bật cười và nói khi nhìn thấy dáng vẻ của Diệp Viễn.
Hắn ta đương nhiên biết Diệp Viễn là thiên tài đương thời, có thể vào được truyền thừa chí tôn này không thể nào là kẻ bất tài được.
Tuy nhiên, vẫn không thể đạt được tiêu chuẩn của hắn ta.
Hắn ta không phải đang cố tình gây khó dễ cho Diệp Viễn, hắn ta chỉ là đang vạch trần một sự thật mà thôi.
Diệp Viễn không lên tiếng, hắn run rẩy đưa một chân ra.
Một lực hút mạnh khiến cho cơ thể của hắn không kiểm soát được mà bị cuốn vào trong vòng xoáy.
Lần này, hắn là bị động.
Tuy nhiên, vì cơ thể quá sợ hãi nên lần này hắn thậm chí chưa kịp sử dụng sức mạnh của Pháp Tắc Thời Không thì đã bị tiêu diệt thẳng tay rồi.
Khi hắn bước đến rìa vòng xoáy lần thứ tư thì sự run rẩy của cơ thể đã trở nên dữ dội hơn.
Chân của Diệp Viễn gần như là đang run lên.
Có thể thấy cơ thể của hắn sợ hãi đến nhường nào.
Tuy nhiên, hắn vẫn run rẩy duỗi một chân ra và một lần nữa bị lực hút mạnh mẽ này cuốn vào vòng xoáy.
Sau đó lại bị giết chết lần nữa.
Cứ như vậy, hết lần này đến lần khác.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!