“Tu chỉnh! Hắn thế mà chủ động muốn đám Bàng Chấn bọn hắn tu chỉnh!”
“Tiểu tử này, có phải lúc trước chiến đấu với Vạn Chân đã bị đánh cho hỏng đầu rồi không?”
“Đã là lúc nào rồi hắn còn để tâm cái gì mà phong độ đại tướng sao?”
…
Tất cả mọi người bùng nổ, cách làm của Diệp Viễn khiến cho bọn họ hoàn toàn không thể giải thích được.
Trong thời khắc quan trọng này, tên này lại rộng lượng, chủ động để những người khác tu luyện điều chỉnh.
Ngay cả đám Bàng Chấn, Dư Thản Chi cũng là ngây ngẩn cả người, sau một lúc lâu mới hồi phục tinh thần lại.
Bọn hắn những người này, trời sinh kiêu ngạo, nào đã từng bị người khác coi thường qua đâu?
“Tiểu tử, ngươi xác định?” Dư Thản Chi cười nhạt nói.
Diệp Viễn gật đầu nói: “Với ta mà nói, một người hay là mười mấy người, đều giống nhau. Cho nên, các ngươi vẫn nên khôi phục thực lực trước đi, bằng không một trận chiến này, chẳng có gì thú vị cả.”
Dứt lời, hắn khoanh chân ngồi xuống, tiếp tục điều tức.
Mười tám thiên tài hai mắt nhìn nhau, đều có cảm giác bị coi thường.
Bọn hắn thế mà bị người khác xem thường!
“Tốt lắm, hôm nay ta thật sự muốn nhìn thử, tên này rốt cuộc mạnh đến cỡ nào!”
Bàng Chấn cười lạnh, bắt đầu điều tức.
Hư không phía trên, truyền đến từng tiếng cười to.
“Tên này, thật đúng là bá đạo! Hắn ta thế mà dám một mình khiêu chiến mười tám người, khí phách cỡ này, ngay cả lão phu cũng không so được! Lôi Đình, ngươi nói hắn ta ngay cả Chiến Thần kim bảng cũng vào không được, hiện tại làm sao thế?” Huyền Cơ Thiên Đế cười to nói.
Bên trong tất cả các đại lão bao gồm cả Lôi tổ, sắc mặt cả đám đều vô cùng khó coi.
Ngoại giới trong mười năm này, bọn hắn vẫn luôn cười nhạo Huyền Cơ Thiên Đế, nói người hắn ta chọn ngay cả Chiến Thần kim bảng cũng không thể lọt vào.
Nhưng ai ngờ đến, vào lúc cuối cùng, Diệp Viễn thế mà xuất thế ngang trời, một đường như diều gặp gió giết thẳng đến vị trí đầu tiên.
Tù Lung chi chiến, Diệp Viễn đánh hai trận kinh động thiên hạ, khiến cho đám thiên tài sợ tới mức không dám động tay.
Trận chiến cuối cùng, hắn càng kiêu ngạo một người khiêu chiến mười tám thiên tài mạnh nhất.
Cách làm thình lình xuất hiện này, không chỉ kinh động đám thiên tài của Nguyên Thủy Thế Giới, đồng thời cũng chấn kinh đám lão tổ đang lén xem kia.
Ngay cả Huyền Cơ Thiên Đế cũng sững sờ cả nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại.
Lôi tổ vẻ mặt âm trầm nói: “Ngươi đang khoe khoang cái gì? Lấy một đánh mười tám, ngươi cảm thấy hắn ta có thể thắng được sao?”
Huyền Cơ Thiên Đế cười nói: “Thua thì có sao? Đại Năng giả chân chính, chính là phải làm những điều không ai có thể làm, làm những việc không ai dám làm! Không nghiền áp thiên tài cùng thế hệ, làm sao chứng Đạo được? Cả một kỷ nguyên này, cũng chỉ có mấy lão già chúng ta thôi sao? Huống hồ, tiểu tử này dám kiêu ngạo như vậy, ngươi làm sao biết hắn không có nơi dựa vào?”
Những người khác tức khắc nghẹn không nói thành lời.
Huyền Cơ nói không sai, đám lão tổ bọn hắn chứng Đạo, có ai không phải nghiền áp thiên tài cùng thế hệ mới có hôm nay?
Nhưng mà cho dù là bọn hắn năm đó cũng không dám nói lấy một đánh mười tám!
“Huyền Cơ, ngươi không cần đắc ý quá sớm! Cho dù hắn ta có chỗ dựa, cũng tuyệt đối không thể thắng được! Cẩn thận đến lúc đó bị vả mặt!” Một lão tổ hừ lạnh nói.
Ánh mắt Huyền Cơ đảo qua mặt mọi người, lắc đầu bật cười nói: “Tầm nhìn của các người quá hạn hẹp! Lúc chủng tộc lâm vào nguy nan, sẽ có những anh hùng đứng ra! Diệp Viễn càng mạnh, Nhân Tộc càng nhiều vài phần hy vọng! Lúc này, các ngươi còn tính toán nhỏ nhặt, hà tất gì phải thế?”
Mọi người không biết nói gì, Huyền Cơ nói có đạo lý, là người thì đều ích kỷ, mấy ai có thể chân chính làm người vô tư?
…
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!