Nói xong, hắn ngồi khoanh chân lại, khôi phục nguyên khí ngay tại chỗ.
Những người khác hai mặt nhìn nhau, không khỏi im lặng một lúc.
Cái tên này, thích thể hiện thế nhỉ?
Nhưng bọn họ dám đi tới khiêu khích Diệp Viễn sao?
Không dám!
"Tại hạ là Đào Hãn Nghĩa, người đứng đầu thành Tĩnh Nam, xin được lĩnh giáo cao chiêu của Diệp huynh"
Lúc mọi người chần chừ không bước lên, có một bóng người đi đến chỗ cách Diệp Viễn không xa, khiêu chiến hắn.
Hắn ta quang minh chính đại, cũng không ra tay bất ngờ.
Trông rất là chính nhân quân tử.
Tiêu Dao công tử Dư Thản Chi tỏ vẻ khinh thường nói: "Rốt cuộc tên ngụy quân tử này cũng ra tay! Nhưng như vậy cũng tốt, có thể thử lại trình độ của tiểu tử này lần nữa."
Không ít người quen biết Đào Hãn Nghĩa đều ra vẻ xem thường.
Ra tay vào lúc này hiển nhiên là muốn thừa dịp người ta gặp nguy.
Nhưng trong cuộc chiến sinh tử như thế này, có vẻ cũng không có gì mà không hợp quy củ.
Dù sao trận chiến này cũng không có bất kỳ quy củ nào, chỉ cần đưa đối thủ vào chỗ chết là được.
Dù là ngươi đánh lén hay nhân lúc người ta suy yếu.
Diệp Viễn mở mắt ra nhìn đối phương, từ từ đứng lên.
"Được, xin hãy chỉ giáo." Diệp Viễn khẽ cười nói.
Đào Hãn Nghĩa ra vẻ nho nhã lễ độ, chắp tay cười nói: "Kiếm trận của Diệp huynh xuất thần nhập hóa, cần phải nương tay chút!"
Nhưng hắn ta không ngừng cười khẩy trong lòng.
‘Vừa rồi tiểu tử này gây ra động tĩnh lớn như vậy, chắc chắn nguyên thần đã bị tiêu hao rất nhiều! Bây giờ đối phó hắn ta là vừa đúng lúc! Chỉ cần giết hắn ta, ta sẽ là thiên tài giỏi hơn cả Vạn Chân! ’ Đào Hãn Nghĩa thầm nghĩ trong lòng.
Diệp Viễn sững sờ, bất giác thấy khó hiểu.
Nương tay?
Ngươi đang chọc cười à?
Giờ đây là cuộc chiến sinh tử đó!
Nhưng thấy đối phương trông hiền lành hoà nhã nên hắn cũng chỉ buồn cười nói: "Sống chết có số, tất cả phải dựa vào bản lĩnh."
Hắn không giết Vạn Chân, thứ nhất là bởi vì đồng cảnh ngộ nên cũng đồng tình với nhau, thứ hai là vì giết chết Vạn Chân cần hao phí rất nhiều tinh lực, lợi bất cập hại.
Nhưng điều này cũng không có nghĩa là hắn sẽ làm như vậy với những người khác.
Nếu như tới khiêu chiến, vậy phải chuẩn bị chịu chết đi.
Diệp Viễn làm vậy cũng xem như là nhắc nhở uyển chuyển, nhưng trong mắt Đào Hãn Nghĩa lại thành châm chọc.
Nhưng hắn ta cần duy trì phong độ của mình nên cười nói: "Ha ha, cũng được!"
Một khắc trước còn nói cười vui vẻ.
Một giây sau đã ra tay như sấm vang chớp giật!
Gần như trong chốc lát, đòn tấn công như cuồng phong bão táp của Đào Hãn Nghĩa ập đến.
Đào Hãn Nghĩa thân là người đứng đầu thành Tĩnh Nam nên cũng không cần nói nhiều về thực lực.
Bách Thế Luân Hồi Đao!
Lực lượng Pháp Tắc của Đào Hãn Nghĩa là dung hợp Pháp Tắc Đao và Pháp Tắc Luân Hồi, uy lực tuyệt đối mạnh mẽ!
Thiên đạo luân hồi, kêu ngươi sinh thì sinh ra!
Kêu ngươi chết thì chết đi!
Đao quang đáng sợ phút chốc chiếm lấy Diệp Viễn.
Cả người Diệp Viễn bị chìm ngập trong biển đao.
Tất nhiên Diệp Viễn không phải là tay mơ gì, đã sớm khởi động kiếm trận Chân Niết, bốn loại lực lượng Pháp Tắc hóa thành ngàn vạn hào quang đối chiến với đao quang vô tận của Đào Hãn Nghĩa.
Trong lúc nhất thời, đao quang kiếm ảnh và Pháp Tắc đan xen nhau.
Luồng sóng năng lượng đáng sợ gần như quét sạch toàn bộ lồng giam trong nháy mắt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!