“Trời ơi, có chuyện gì vậy? Nhiều nhân vật lớn như vậy, thế mà cùng tôn Á Thánh làm lão tổ!”
“Á Thánh chẳng qua chỉ mới vào Thiên Đế không lâu, vậy mà được phong tổ như thế sao?”
“Hơn nữa, đây không phải là phong tổ bình thường! Cho dù là Dược tổ, cũng không có đãi ngộ bậc này!”
...
Diệp Viễn phong tổ, khác những lão tổ kia.
Những cường giả có thể trở thành cấp bậc lão tổ, ít nhất cũng phải là chí tôn Thiên Nhân Tam, Tứ Suy.
Cho dù là Thiên Nhân Nhất Suy, Nhị Suy, cũng không có tư cách xưng tổ.
Nhưng Diệp Viễn mới vào thiên đế không lâu, thực lực hiện nay chỉ so được với Thiên Đế tầng hai, vậy mà lại được rất nhiều chí tôn cùng nhau tôn làm lão tổ!
Là cùng nhau tôn làm lão tổ!
Cũng tức là, tất cả các cường giả Đan Đạo bao gồm cả Thánh Tổ Đại Tế Tư, trước mặt Diệp Viễn đều thấp hơn một bậc!
Lão tổ Đan Đạo Diệp Viễn này, áp đảo phía trên tất cả các lão tổ!
Ở hiện trường, cảm giác nghi thức rất mãnh liệt.
Cường giả có thể xưng tổ, đều có ngạo khí của chính mình.
Tất cả lão tổ này đều thừa nhận Dược tổ mạnh, nhưng lại không có ai tôn hắn ta là lão tổ trên lão tổ.
Ngươi mạnh, là chuyện của ngươi, không liên quan đến ta.
Nhưng hôm nay, bọn hắn lại buông bỏ kiêu ngạo của lão tổ trước mặt Diệp Viễn.
Chuyện này, có thể nói là trước nay chưa từng có!
Chỉ là Thiên Đế thôi, vậy mà lại áp đảo trên tất cả các lão tổ.
Loại chuyện này, nghĩ thôi cũng cảm thấy đáng sợ.
Bọn hắn không hiểu, nhưng bọn hắn lại biết, những lão tổ này không phải kẻ ngốc.
Có thể khiến những lão tổ cao ngạo cúi đầu, lần diễn đạo này của Diệp Viễn, khẳng định có ý nghĩa không tầm thường.
Cảnh giới của bọn hắn quá thấp, không thể nhận ra sự thâm sâu kì ảo bên trong.
Nhưng bọn hắn hiểu, mình đã chứng kiến một thời đại mới của giới Đan Đạo đang kéo đến!
Từ đây về sau, Dược tổ sẽ trở thành mây khói quá khứ, thay vào đó, là lão tổ của Đan Đạo - Diệp Viễn!
Trong nhóm người, Đan Ngọc buồn bã thở dài, nói với Vân Dịch bên cạnh: “Dịch nhi, lão phu xin lỗi con! Vật đổi sao dời, sự thật chứng minh lựa chọn của con mới là đúng! Là ta, mắt nhìn quá thiển cận.”
Cuộc chiến Vân Tâm Giới, được Diệp Viễn che chở, Đan Ngọc may mắn giữ được một mạng.
Lão ta và Diệp Viễn đấu hơn ngàn năm, bây giờ Diệp Viễn phong tổ, lão ta mới biết đó là một chuyện rất buồn cười.
Diệp Viễn diễn đạo, với cảnh giới của lão ta cũng không thể hiểu rõ hoàn toàn.
Nhưng lão ta mơ hồ hiểu được, Diệp Viễn thật sự đã làm một chuyện lớn kinh thiên động địa.
Diệp Viễn thì không nói, ngay cả hậu bối của mình, bây giờ Đan Đạo cũng đã hoàn toàn vượt qua lão ta.
Lão ta tận mắt nhìn thấy, dáng vẻ những nhân vật lớn danh chấn một phương, khiêm nhường trước mặt Vân Dịch.
Sự tồn tại bậc này, lúc trước lão ta nghĩ cũng không dám nghĩ.
Vân Dịch nhìn lão ta, cười nói: “Tằng tổ phụ nói gì vậy? Ngài nuôi Dịch nhi, bồi dưỡng Dịch nhi, Dịch nhi ghi nhớ trong lòng. Trước giờ Dịch nhi chưa từng trách tằng tổ phụ, ngài không cần lo lắng. Thực ra con theo sư tôn, cũng chỉ muốn tìm kiếm Đan Đạo ở tầng cao hơn. Nhưng mà con cũng không ngờ, sư tôn lại có thể đi được đến bước đường hôm nay, thật sự như một giấc mộng vậy!”
Trong lòng Đan Ngọc xấu hổ.
Lão ta biết, nếu không phải nể mặt Vân Dịch, Diệp Viễn đã tiêu diệt đại đế đô Vân Đan từ lâu.
Với thực lực của Diệp Viễn hiện nay, tiêu diệt đại đế đô Vân Đan cũng không tính là gì.
Trác Vân Thiên Đế, e rằng ngay cả đánh rắm cũng không dám!
Ở trên hư không, sắc mặt Diệp Viễn bình tĩnh, không quan tâm thiệt hơn.
Với hành động của những lão tổ kia, quả thật hắn có hơi bất ngờ, nhưng hắn biết, hắn có thể đảm đương nổi.
Chuyện khiến hắn bất ngờ là, những lão tổ này lại buông bỏ cao ngạo của mình, tôn hắn làm lão tổ.
Đấu đan cả trăm năm với Dược tổ, Diệp Viễn thật sự đã thăm dò được sức mạnh của quy tắc.
Một ít sức mạnh của quy tắc kia tuy rất mơ hồ, nhưng với hắn mà nói, lại rất có lợi.
Khoảnh khắc đó, cuối cùng hắn đã thấu hiểu đạo lý về tất cả những gì mình học được, mới có diễn đạo của hôm nay.
Diệp Viễn nhìn xuống bên dưới, thản nhiên nói: “Hôm đó trong Vân Tâm Giới, tin rằng chư vị cũng đã hiểu. Đan Đạo Nhân Tộc xuống dốc đã lâu, ngay cả Thần Tộc cũng coi thường! Nếu chư vị tôn ta làm lão tổ, vậy hãy từ bỏ thiên kiến bè phái, giảng giải những gì mình học được cho chúng sinh, để mọi người cùng nhau tiến bộ!”
Thần Tộc rất kiêng kị Đan Đạo của Nhân Tộc, nhưng ở kỷ nguyên trước, những chí tôn Đan Đạo kia vì Nhân Tộc, toàn bộ đều mất mạng.
Bây giờ, ngay cả tên Nguyên Vệ kia, cũng có thể xem thường Đan Đạo Nhân Tộc.
Chỉ cần Đan Đạo vùng dậy, nhất định sẽ có tác dụng mang tính mấu chốt trong cuộc chiến giữa hai giới Nhân - Thần.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!