“Á Thánh này sao lại mạnh vậy chứ?”
“Tổ Cảnh hậu kì đấy, vậy mà lại bị hắn dùng thực lực nghiền áp triệt để, không có sức mà phản kháng! Á Thánh trẻ tuổi như vậy lại đã đạt tới Tổ Cảnh hậu kỳ đỉnh phong rồi ư?”
“Kế đến mới quan trọng! Đại sư huynh Vân Tùy Phong chính là cường giả Tổ Cảnh đại viên mãn, là tồn tại đỉnh cao chân chính! Ai cũng không nói chắc được lần này Á Thánh thắng hay bại!”
Bỏ qua Nhị sư huynh suy sụp một bên, Diệp Viễn tiếp tục tiến lên.
Lần này hắn đối mặt với tồn tại đỉnh cấp đích thực, Vân Tùy Phong!
Tổ Cảnh đại viên mãn, đây chính là giới hạn cao nhất luyện dược sư bình thường có thể đạt tới.
Nếu không có cơ duyên nghịch thiên thì gần như không có khả năng lĩnh ngộ Đạo Đan.
Đệ tử thủ tịch của các đại Lão Tổ đã đi theo Lão Tổ tu hành không biết bao nhiêu năm, phần lớn đều dừng lại tại cảnh giới này không tiến thêm được.
Ngay cả những cường giả như Thánh Tổ Đại Tế Tư, ba đệ tử đứng đầu đều là tu vi Tổ Cảnh đại viên mãn!
Nhưng lại không kẻ nào có thể lĩnh ngộ Đan Đạo!
Nhân Tộc rất nhiều cường giả, Đan Đạo hưng vượng vô cùng, mà luyện dược sư đạt tới Tổ Cảnh đại viên mãn lại vẫn rất ít ỏi.
Trong số những người đó, có thể bước ra bước cuối cùng kia càng là hiếm hoi không có mấy.
Nếu không phải lần này Dược Tổ phát triệu tập, e là đám Lão Tổ kia sẽ chẳng xuất thế.
Cường giả có thể theo đuổi tới Đan Đạo có ai không hưng phấn chứ.
Trận đối đầu giữa những người đỉnh cao, kẻ tầm thường sao có thể chứng kiến được?
Đại hội Đan Đạo Vạn Vực lần này vốn chỉ mặc cho đệ tử hậu bối quản lý.
Mọi người cũng hoàn toàn không ngờ sẽ thấy Tổ Cảnh đại viên mãn đỉnh phong quyết đấu!
Vân Tùy Phong nhìn Diệp Viễn, bình tĩnh tự nhiên nói: “Trẻ như vậy đã có thể đi đến bước này, thật là kinh hãi thế tục, Vân mỗ bội phục không thôi!”
Lúc này Vân Tùy Phong không phải là đệ tử của Phong Lâm Lão Tổ, mà là một thế hệ tông sư!
Diệp Viễn rất mạnh, hắn ta có thể thấy được.
Nhưng bản thân hắn ta cũng sẽ không vì Diệp Viễn quá cường đại mà dao động tín niệm của mình.
Đến được cảnh giới của hắn ta đã sớm bồi dưỡng ra sự tự tin lớn lao vô cùng. Ai cũng không thể làm hắn mảy may dao động.
Chỉ cần Lão Tổ không ra, hắn ta chính là tồn tại trên đỉnh của thế giới này!
Mà Vân Tùy Phong hoàn toàn không tưởng tượng tới chuyện Diệp Viễn lĩnh ngộ Đạo Đan.
Bởi vì hắn ta cảm thấy chuyện này không có khả năng.
Nhớ năm ấy, hắn ta cũng là nhân tài tuyệt diễm cỡ nào?
Tuy rằng so ra kém Diệp Viễn của bây giờ, nhưng nói chung không kém cỏi quá là được.
Chỉ là sau vô số vạn năm, hắn ta vẫn không cách nào bước ra bước cuối cùng như trước.
Thiên phú của Diệp Viễn đúng thật là kinh người, nhưng mười vạn năm sau, trăm vạn năm sau, ngàn vạn năm sau, thậm chí tỷ năm sau hắn cũng đều bị chặn đứng ở cảnh giới này thôi!
“Quy tắc cũ, ngươi nhỏ hơn một bối, đan dược do ngươi chọn.” Diệp Viễn nhìn hắn một cái, thản nhiên nói.
Nét mặt đám người xung quanh đều trở nên quái dị, Diệp Viễn mới bao nhiêu tuổi đã bày ra bộ dáng ông cụ non như vậy, khiến bọn họ cảm thấy rất không ăn khớp.
Nhưng lời này lại là sự thật, ai cũng không khiêu ra được tật xấu nào.
Tu dưỡng của Vân Tùy Phong khá hơn đám sư đệ của hắn ta nhiều.
Vân Tùy Phong không hề nổi giận, chỉ bình tĩnh cười đáp: “Thấy đủ thì thôi đi, ngươi có thể đi đến trước mặt bản đế đã đủ để chứng minh cái danh Á Thánh này của ngươi rồi. Cho dù bây giờ ngươi lui lại, bản đế cũng có thể coi như chưa xảy ra chuyện gì. Bằng không, nếu lần này ngươi thua sẽ ảnh hưởng đạo tâm của ngươi.”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!