Diệp Viễn bình thản đáp lại. Mà vừa dứt lời, thần thức của hắn đã thao tác phi kiếm xoay vần thẳng về phía Tấn Vũ Thiên Đế.
Toàn bộ phi kiếm tập hợp trong kiếm trận, uy lực lập tức điên cuồng tăng lên.
Tấn Vũ Thiên Đế dùng hết biện pháp cũng không ngăn được thế công của Diệp Viễn.
“A! Tiểu tử, ngươi giết ta thì ngươi cũng sẽ chết! Tâm Vũ đại nhân sẽ không bỏ qua cho ngươi!”
Cùng với tiếng kêu thảm thiết, Tấn Vũ Thiên Đế cũng bị cắt thành mảnh nhỏ.
Trong nháy mắt, hai cường giả Đại Thiên Đế ngã xuống.
Thủ hạ của Tấn Vũ Thiên Đế đều sợ run không nói nên lời.
“Hai Đại Thiên Đế! Cứ... cứ chết như thế à?” Lão Tửu Quỷ thì thào tự nói, khiếp sợ đến mức thật lâu không thể khôi phục tinh thần!
Thiên Đế vô địch!
Đây là chấp niệm trong lòng mọi người.
Mà hôm nay, Diệp Viễn dùng thực lực mạnh mẽ đánh vỡ chấp niệm này.
Chỉ khẽ phất tay đã tàn sát hai Đại Thiên Đế, trấn áp tứ phương!
Người trẻ tuổi này quá cường đại!
Diệp Viễn nhìn Lão Tửu Quỷ, cười khẽ: “Thiên Đế cũng là người, đã là người thì đều sẽ chết, có gì lạ đâu.”
Lão Tửu Quỷ nhăn nhó quái dị: “Nhưng... nhưng bọn họ là Thiên Đế!”
Diệp Viễn bật cười: “Quen là tốt rồi. Thế đạo xoay vần, Thiên Đế tầm thường cũng chỉ có mệnh làm vật hi sinh mà thôi.”
Hai người đang nói chuyện thì một luồng uy áp càng thêm đáng sợ chợt đè ép xuống.
Một bóng người từ hư không bước ra, ánh mắt lãnh liệt nhìn về phía Diệp Viễn.
“Tâm Vũ đại nhân tới, tiểu tử này chết chắc rồi!”
“Tâm Vũ đại nhân, tiểu tử này giết Tấn Vũ đại nhân và Phượng Vũ đại nhân, tội ác ngập trời!”
Tâm Vũ Thiên Đế cau mày nhìn Diệp Viễn, giật mình hỏi lại: “Một Thiên Tôn giết hai Thiên Đế?”
Diệp Viễn thản nhiên nói: “Không sai, người là do ta giết, ngươi chính là thủ hạ của Kiếm Thần Thiên Đế đúng không?”
Tâm Vũ Thiên Đế này thực lực rất mạnh, là cường giả Thiên Đế tầng ba.
Chỉ là Diệp Viễn cũng không để hắn vào mắt.
Cường giả trình độ này hắn đã gặp qua nhiều lắm.
Thái độ của Diệp Viễn khiến Tâm Vũ Thiên Đế rất khó chịu, trầm giọng nói: “Phải thì thế nào? Có phải ngươi nên giải thích chuyện hôm nay với ta không?”
Diệp Viễn từ tốn lấy một khối lệnh bài ra, một luồng khí tức Đại Đạo chợt thản nhiên phóng thích.
“Không biết giải thích như vậy đã đủ chưa?” Diệp Viễn thản nhiên nói.
Tâm Vũ Thiên Đế thấy lệnh bài thì giật thót, kinh ngạc hô lên: “Lệnh bài của Thần Điện Tế Tư! Ngươi... ngươi chính là Á Thánh của Thần Điện Tế Tư!”
Diệp Viễn thu lệnh bài về, bình tĩnh đáp: “Đúng là Diệp mỗ!”
Tâm Vũ Thiên Đế sau khi khiếp sợ cũng tỉnh táo lại, trầm giọng nói: “Cho dù ngươi là Á Thánh, nếu hôm nay ngươi không cho ta lời giải thích rõ ràng thì chuyện này vẫn không thể cho qua!”
Diệp Viễn nhún vai, đơn giản khái quát một lần chuyện đã xảy ra, sau đó nói: “Giải thích như vậy ngài đã vừa lòng chưa? Hai người này đến để giết ta, mà thực lực không ra gì bị ta giết ngược lại, ngắn gọn chính là như thế.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!