Không ít Trận Thần bát tinh trực tiếp xuống núi.
Lời nói của Diệp Viễn giống như thể cái chuông cảnh tỉnh, giúp cho bọn hắn lập tức hiểu rõ mấu chốt trong đó.
Đến bây giờ bọn hắn mới hiểu được, thì ra thứ mình một mực lĩnh ngộ còn không bằng đồ vứt đi!
Mà có một vài người vẫn làm một vẻ mặt mờ mịt.
Thứ bản thân kiên định nhiều năm như vậy lại bị phủ định, có thể tưởng tượng được loại đả kích này lớn đến mức nào.
Mà Thiên Nhãn Thiên Đế thì vẫn luôn làm một vẻ mặt ngốc trệ.
Sự kiêu ngạo vô số năm qua của hắn, ngay tại thời khắc này đã bị đánh vỡ nát!
Thiên Nhãn Thiên Đế ngộ đạo tại Bát Không sơn, đã từng là truyền kỳ nơi này.
Ngộ đạo ba ngàn dặm, đây cũng không phải là việc người nào cũng có thể làm được.
Thế nhưng, đến ba ngàn dặm trở về sau, hắn lại không cách nào tiếp tục tiến thêm một bước.
Hắn cho rằng đây là vì mình đã đụng phải bình cảnh.
Thì ra là mình đã sai ngay từ đầu!
"Tiểu tử, coi như ngươi lợi hại! Món nợ ngày hôm nay bản Đế nhớ kỹ ! Chờ bản Đế khôi phục lại thực lực, nhất định sẽ chém ngươi thành muôn mảnh!"
Thủy Nguyên quát lạnh một tiếng, lại chuyển hướng sang Thiên Nhãn nói: "Thiên Nhãn đạo hữu, còn đứng ngây ra đó làm gì? Ngươi còn không đi, chẳng lẽ chờ chết sao?"
Kỳ thật, trong lòng Thủy Nguyên cực kỳ khó chịu, hắn hao tốn đại giới cực lớn để mời Thiên Nhãn đến đây, không nghĩ tới tên này lại là thùng rỗng kêu to, trông thì ngon mà lại không dùng được.
Truy sát cả tỷ vạn dặm, kết quả đấu pháp lại bại bởi một tên tiểu tử Thiên Tôn cảnh.
Đương nhiên, hiện tại hắn không dám biểu lộ quá rõ, muốn đi ra khỏi Bát Không sơn vẫn còn phải dựa vào Thiên Nhãn Thiên Đế.
Hắn đương nhiên biết Diệp Viễn cực kỳ yêu nghiệt, thế nhưng trong lòng của hắn lại nuốt không trôi khẩu khí này.
Cường giả Thiên Nhân cảnh uy phong cỡ nào, tuy rằng thua ở trong tay một tên tiểu tử Thiên Tôn cảnh, còn là ngay trước mặt nhiều cường giả như vậy, điều này khiến mặt mũi của hắn không biết trốn vào đâu!
Thiên Nhãn Thiên Đế nghe xong lập tức cảm thấy kinh hãi.
Nơi này, không thể ở lâu!
"Đi!" Thiên Nhãn Thiên Đế không chút do dự, xoay người rời đi.
Diệp Viễn cười lạnh nói: "Xem ra, ngươi còn chưa hiểu tình huống! Ngươi sẽ không cho rằng ta cứ như vậy mà nhìn các ngươi xuống núi đấy chứ?"
Ba người cảm thấy tê cả da đầu, điên cuồng lao xuống núi.
Thế nhưng, cấm chế dày đặc làm sao có thể nhanh nổi.
Diệp Viễn không chút do dự, trong nháy mắt đánh ra vô số đạo thần nguyên, dẫn bạo cấm chế xung quanh ba đại Thiên Nhân cảnh.
Thiên Nhãn Thiên Đế tê cả da đầu, không dám lơ là dù chỉ một tơ một hào, điên cuồng triệt tiêu công kích của Diệp Viễn.
Thế nhưng, lĩnh ngộ của Diệp Viễn về cấm chế Bát Không sơn đã sớm bỏ xa hắn, làm sao còn chống đỡ được?
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Trong lúc nhất thời, lôi điện, hàn băng, liệt hỏa, kiếm mang..., đủ loại cấm chế bỗng nhiên bộc phát.
Năng lượng ba động đáng sợ quanh quẩn trong trong núi rừng, cường giả khắp núi chứng kiến được đều hãi hùng khiếp vía một trận.
Ba đại cao thủ Thiên Nhân cảnh dưới sự truy sát của Diệp Viễn, căn bản không hề có lực hoàn thủ.
Thiên Nhãn Thiên Đế gần như muốn thổ huyết, phòng ngự của hắn ở trước mặt Diệp Viễn lại giống như giấy.
Thế nhưng, hắn lại không thể không phòng ngự.
Nếu như hắn từ bỏ chống cự, Diệp Viễn sẽ dẫn bạo càng nhiều cấm chế hơn.
Đến lúc đó, các loại cấm chế toàn bộ đến chào hỏi, uy lực còn gấp mấy lần thậm chí mấy chục lần hiện tại.