Con đường từ cảnh giới của Nguyên Khí tầng ba đến Nguyên Khí tầng bốn chỉ là một cổ chai nhỏ, với trình độ của người bình thường ớ Tân quốc, có rất nhiều người bị kẹt ở trong cái cổ chai này thậm chí còn không có cách nào thoát ra được.
Có điều cổ chai này đối với Diệp Viễn mà nói là không tồn tại, kiếp trước hắn đã đạt đến cảnh giới cao nhất. Chỉ cần tích lũy đủ nguyên khí, bất cứ lúc nào Diệp Viễn cũng có thể đột phá ngưỡng cửa này.
Trong một đêm đã tăng được hai tầng cảnh giới, điều này khiến căn cơ của Diệp Viễn có chút không ổn định. Trong con mắt của Diệp Viễn hắn tất nhiên sẽ không làm những việc mất nhiều hơn được này. Tuy hắn khao khát có được thực lực nhưng không muốn vội vàng, làm đến nơi đến chốn mới có thể đi được xa nhất.
Những ngày về sau, nhiệm vụ chính của hắn chính là tăng cường rèn luyện thực lực, đặt nền tâng vững chắc cho giai đoạn đầu tiên của Nguyên Khí cảnh rồi hắn mới nghĩ đến tu luyện giai đoạn tiếp theo.
Đương nhiên, vì Diệp Viễn tu luyện Linh Chá cửu Dương Thần Quyết cho nên nguyên lực của hẳn thuần khiết hơn rất nhiều so với Nguyên Khí tầng ba của người bình thường. Nếu đổi lại là người khác dùng thì một viên Bạo Nguyên Đan cực phấm và hai viên Bạo Nguyên Đan thượng phẩm là đủ để từ Nguyên Khí Cảnh tầng một đột phá đến Nguyên Khí cảnh tầng ba.
Hiện tại nguyên khí của Diệp Viễn thuần khiết hơn của người bình thường gấp ba lần, chẳng trách Linh Chá Thần Vương lại có thực lực như thế. Nếu như tu luyện tới cảnh giới cao nhất của Linh Chá Cửu Dương Thần Quyết, coi như là tiêu hao nguyên lực, cũng có thể làm nguyên lực của đối thủ hao mòn cho tới chết.
Tuy thực lực vẫn chưa đủ mạnh, nhưng luyện chế trung phẩm đan dược cấp một của Thần vực thì vẫn được.
Diệp Viễn đứng dậy, vặn gân cốt rồi mớ cửa đi ra ngoài: “Không còn sớm nữa, phải đem Mặc Ngọc Hồi Tâm Đan cho Đường bá phụ.”
Vừa ra khỏi cửa liền nhìn thấy Lục Nhi giống như một tinh linh đứng ngay trước mặt, cười nói: “Thiếu gia, người xuất quan rồi à?”
“ừ, à, ngươi đã lên Nguyên Khí tầng một rồi hả?” Diệp Viễn cười đáp lại, vô tình nhận ra trên người Lục Nhi có gì đó hơi khác, phát hiện nguyên lực gốc trống rỗng của Lục Nhi. Chưa quá một ngày Lục Nhi đã có thể luyện thành Nguyên Khí cảnh tầng đầu tiên.
Lục Nhi nhanh trí gật đầu, sợ hãi nói: “Thiếu gia, có phải ta tu luyện chậm quá không?”
Diệp Viễn cười nói: “Nha đầu nhà ngươi, lời này không cần phải nói ra, nếu không thì sẽ khiến người khác tức chết mất. Tốc độ tu luyện của ngươi rất nhanh, sắp khiến cho người khác cảm thấy tự ti rồi”.
Lục Nhi vừa bước vào tu luyện nên hoàn toàn không có khái niệm về tốc độ tu luyện, nghe thiếu gia khen ngợi, Lục Nhi vô cùng vui mừng: “Thật sao? Vậy sau này ta có thể giúp thiếu gia không?”
Diệp Viễn cười đáp:
“Haha, đương nhiên, Lục Nhi của ta đương nhiên là lợi hại nhất. Đi nào, đi làm một số chuyện với ta. Ngày mai chúng ta khới hành đến Học Viện Đan Võ, ta muốn tiến cử ngươi vào học viện”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!