Vừa đúng lúc này, trong ba đại Thiên Đế, rốt cuộc cũng có người tránh thoát được hai người khác, bắt lấy Vô Cực Thí Thần Cung.
Thế nhưng, ngay tại thời điểm hắn cười lớn, Vô Cực Thí Thần Cung lại quang mang đại tác.
Một đạo tiễn mang hiện lên, tên Thiên Đế kia trực tiếp nổ tung, hóa thành một đoàn hư vô.
Diệp Viễn thấy vậy không khỏi lắc đầu.
Những Thiên Đế này đã sống một đống tuổi rồi, vậy mà lại không nhìn rõ chính mình có bao nhiêu cân lượng.
Loại bảo vật có trình độ bậc này, há là thứ mà bọn hắn có thể nhúng chàm?
"Đi thôi!" Nói xong Diệp Viễn mang theo Cuồng Đao Quỷ Tôn rời đi.
Ngay khi hắn rời đi không lâu, mấy chục đạo khí tức cường đại đến cực điểm, ào ào lao tới.
Khí tức của mỗi người đều trên Lưu Sa Thiên Đế!
Diệp Viễn mang theo Cuồng Đao kiếm một nơi để ẩn núp, bày ra trận pháp chặt chẽ, bắt đầu bế quan.
Tâm thần hắn khẽ động, một hạt châu màu xám bay lơ lửng ra, chính là Trấn Hồn Châu.
Chỉ là lúc này, vết rạn trên Trấn Hồn Châu đã tàn phá đến mức không chịu nổi, gần như sắp vỡ nát.
Diệp Viễn lấy Ngân La Huyết Tinh ra, đặt Trấn Hồn Châu lên đó để hấp thu tinh khí của Ngân La Huyết Tinh.
Khối Ngân La Huyết Tinh này được Thiên Hợp khai linh, hấp thu không biết bao nhiêu lực lượng hồn thể, đã lớn mạnh tới cực điểm.
Nếu cứ mặc kệ để hắn tu luyện tiếp thì Nguyên Linh này rất nhanh sẽ đột phá cảnh giới Thiên Đế.
Có thể nói, nó là Vương giả trong số Ngân La Huyết Tinh.
Diệp Viễn thao túng Ngân La Huyết Tinh cẩn thận từng li từng tí để chữa trị cho Trấn Hồn Châu, thời gian đảo mắt đã qua nửa tháng.
Vết rạn trên Trấn Hồn Châu được chữa trị từng chút từng chút một, Trấn Hồn Châu vốn ảm đạm không chút ánh sáng, rốt cuộc cũng đã khôi phục lại một tia sinh khí.
Đúng lúc này, một đạo hư ảnh chậm rãi xuất hiện ở trước mặt Diệp Viễn, chính là Vô Trần!
Nhìn thấy Vô Trần thức tỉnh, rốt cuộc Diệp Viễn cũng nhẹ nhàng thở ra thật dài.
"Tiền bối, cuối cùng ngươi cũng đã tỉnh lại! Diệp Viễn cư xử hồ đồ đã khiến cho ngươi chịu khổ rồi." Diệp Viễn áy náy, nói.
Chuyện hắn làm, từ trước tới nay chưa từng hối hận.
Chỉ là, Vô Trần vì bảo vệ hắn cho nên mới biến thành dạng này, trong lòng hắn đương nhiên không tránh khỏi có chút khổ sở.
Vô Trần cười nói: "Tiểu tử ngốc, giữa ngươi và ta còn cần khách sáo như vậy? Lão phu vốn chỉ là một Khí linh, chủ ưu thì thần nhục, chủ nhục thì thần tử! Cứu ngươi là chuyện nằm trong phận sự của lão phu! Nhưng mà... Tình huống của nha đầu kia không tốt lắm!"
Diệp Viễn gật gật đầu, thần sắc ảm đạm.
Dựa vào cảnh giới của hắn hôm nay đương nhiên có thể phân biệt được tình huống của Mộ Linh Tuyết.
Một sợi linh thức cuối cùng của Mộ Linh Tuyết đã là nến tàn trong gió, bất cứ lúc nào cũng có thể bị dập tắt.
"Ta dự định đến Tế Tư Thần Điện tìm Thánh Tổ Đại Tế Tư. Thực lực của hắn thông thiên, nói không chừng sẽ có biện pháp có thể cứu được Linh Tuyết. Nếu vẫn không được... vậy cũng chỉ có thể lên Thông Thiên sơn!" Diệp Viễn nói.
Lên Thông Thiên sơn, hi vọng cực kỳ xa vời.
Thần dược bậc này ẩn giấu ở trên cao hàng trăm vạn dặm.
Diệp Viễn cũng không hề tự coi nhẹ mình, nhưng mà với thực lực trước mắt, muốn leo lên tầng cấp Đạo Tổ, khả năng gần như bằng không.
Mà cái này cũng là biện pháp sau cùng.
Cũng may, tốc độ tu luyện của Diệp Viễn rất nhanh, Trấn Hồn Châu không ngừng khôi phục, thực lực của Vô Trần không ngừng mạnh lên cho nên Mộ Linh Tuyết mới có thể chống cự đến hôm nay.
Nếu không, Mộ Linh Tuyết đã sớm hồn phi phách tán.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!