Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

 

Bỗng nhiên, khí thế trên người Diệp Viễn biến đổi.  

 

Giữa thiên địa, một cỗ khí lưu huyền diệu khó lường chậm rãi lưu động.  

 

Cỗ khí lưu này càng ngày càng mạnh, càng ngày càng mãnh liệt.  

 

Trường bào trên người Diệp Viễn không gió mà bay.  

 

"Hả? Kiếm của ta!"  

 

"Kiếm của ta làm sao?"  

 

"Kiếm của ta cũng vậy!"  

 

...  

 

Xa hơn, những cường giả đã thoát khỏi Tu La Huyết Hải trước đó nhao nhao phát giác kiếm trên người bọn họ đang chấn động!  

 

Cho dù là giấu ở trong không gian trữ vật thì kiếm của bọn hắn cũng đang rung lắc không thôi, giống như muốn thoát xác mà ra!  

 

Diệp Viễn đứng ngạo nghễ trên trời cao, dường như có một cỗ tiên khí đang vây quanh người hắn.  

 

Diệp Viễn lúc này đứng một cách ngạo nghễ, khí chất lạnh nhạt, như thể có phong thái của một đời tông sư.  

 

Đây không phải là hắn ra vẻ cao thâm, mà là sự lãnh đạm của hắn sau khi lĩnh ngộ!  

 

Trong một khoảnh khắc Cốt kiếm bị phá hủy kia, lòng Diệp Viễn đã có giác ngộ.  

 

Giữa công kích như mưa to gió lớn, kỳ thật tinh lực của hắn dùng nhiều nhất là để ngộ đạo!  

 

Đan Đạo, Kiếm Đạo, Không Gian Pháp Tắc, Thời Gian Pháp Tắc, Diệp Viễn lĩnh ngộ rất nhiều pháp tắc, rất hỗn tạp.  

 

Nhưng trên Võ Đạo, thực lực căn bản nhất của Diệp Viễn vẫn là Kiếm Đạo!  

 

Không Gian Pháp Tắc của hắn là bởi vì thi triển Kiếm Đạo đến cực hạn, từ đó mới suy ra lĩnh ngộ.  

 

Kiếm Đạo mới là cảm ngộ căn bản nhất của Diệp Viễn.  

 

Nhớ lại năm đó, Diệp Viễn ở trong Thánh Anh Hoa Vũ ngộ kiếm, tự sáng tạo ra Lạc Hoa Phiêu Linh Kiếm.  

 

Khi đó cũng chỉ là chơi đùa nhưng lại có thể ngộ ra kiếm ý một cách nhẹ nhàng.  

 

Nhưng mà từ khi trùng tu Võ Đạo đến nay, Diệp Viễn chỉ đi theo con đường Kiếm Đạo duy nhất.  

 

Trải qua nhiều năm như vậy, Diệp Viễn quen thuộc với một kiếm bên mình, hành tẩu thiên hạ.  

 

Một kiếm, có thể trảm yêu ma!  

 

Một kiếm, có thể chạm nhật nguyệt!  

 

Một kiếm, có thể phá thương khung!  

 

Nhưng mà, ngay khoảnh khắc cốt kiếm bị vỡ nát kia, bỗng nhiên hắn sinh ra một tia cảm ngộ.  

 

Dường như, hăn quá mức ỷ lại đối với ngoại vật.  

 

Trong lòng có kiếm thì vì sao phải cần đến kiếm?  

 

Kiếm là ý chí trong lồng ngực, vì sao phải cần lực của người khác?  

 

Đỉnh cao của kiếm, là hoa bay lá rụng có thể đả thương người, cành cây tảng đá đều là kiếm!  

 

Thiên Tôn Linh Bảo, Thiên Đế Linh Bảo, đương nhiên có thể giúp cho thực lực của người dùng kiếm tăng nhiều.  

 

Thế nhưng, thứ cường đại nhất cũng không phải là bảo vật, mà là chính bản thân kiếm giả!  

 

"Kiếm đến!"  

 

Diệp Viễn vẫy tay, những thanh kiếm trong vỏ đang run rẩy kia, rốt cuộc không chịu nổi nữa lao vùn vụt ra.  

 

Nhưng mà, thứ bay ra không phải kiếm thật, mà là một sợi kiếm linh!  

 

Diệp Viễn vẫy tay, rút hết tất cả kiếm linh trong phạm vi hàng vạn dặm!  

 

Trong lúc nhất thời, từng đạo kiếm mang vạch phá bầu trời, ầm ầm lao tới giống như mưa sao băng.  

 

Tràng diện kia rất hùng vĩ!  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!