Ngô Giang nói: "Thực Hồn Thú là khắc tinh của cường giả Quỷ Đạo, cũng là đặc sản của ba đại huyết trì, lấy linh hồn thể làm thức ăn. Cường giả Quỷ Đạo lăn lộn trong này, một khi đụng phải Thực Hồn Thú, chắc hẳn phải chết không cần nghi ngờ. Nước bọt bọn chúng bài tiết ra có tác dụng tiêu hóa và gây tê cực mạnh đối với cường giả Quỷ Đạo, cường giả Quỷ Đạo căn bản không có cách nào phản kháng. Hơn nữa, bọn chúng có năng lực xuyên toa không gian, tốc độ cực nhanh, khó lòng phòng bị. Ngay cả cường giả Thiên Đế cũng cực kỳ kiêng kỵ đối bọn chúng."
Diệp Viễn nghe xong cũng giật mình một phen, thì ra vẫn còn có loại hung thú lợi hại đến như vậy.
Thực Hồn Thú này đơn giản chính là sát tinh của cường giả Quỷ Đạo, thế nhưng lại không là gì đối với cường giả Thi Đạo và cường giả Nhân loại.
Bọn chúng gần như chỉ sinh hoạt ở trong ba đại huyết trì.
Bởi vì, nơi này có lượng lớn linh hồn thể.
Vụt vụt!
Lại thêm mười mấy con Thực Hồn Thú đột nhiên xông ra, tốc độ nhanh đến mức khó mà tin nổi.
Mấy tên Quỷ Đạo Thiên Tôn bên ngoài bị dọa đến mức mặt như màu đất, đánh ra các loại công kích kinh khủng.
Thế nhưng, những Thực Hồn Thú này linh mẫn không gì sánh được, lóe một cái trên không trung, trực tiếp tránh né toàn bộ công kích loạn thất bát tao này.
"A!"
"A!"
"A!"
...
Vài tiếng kêu thảm truyền đến, mấy tên Quỷ Tôn cứ như vậy bị Thực Hồn Thú kéo đi, ở một bên bắt đầu ăn ngon lành.
Sau khi nuốt chửng những Quỷ Đạo Thiên Tôn này, khí tức của những Thực Hồn Thú kia mạnh hẳn lên với tốc độ mắt thường có thể thấy được!
Những Quỷ Đạo Thiên Tôn kia làm sao còn dám đứng yên tại chỗ, lập tức quay đầu chạy.
Bảy đại Thiên Đế hừ lạnh một tiếng, uy áp kinh khủng khuếch tán ra, mặt của những Thiên Tôn kia càng đen như màu đất.
Trước có sói, sau có hổ, bọn hắn căn bản chạy không thoát!
Hiển nhiên, bảy đại Thiên Đế vô cùng coi trọng dị động của Tu La lần này, không có khả năng tuỳ tiện thối lui.
Lúc này, ngón tay Cửu Mệnh lại chỉ vào Diệp Viễn, lạnh lùng nói: "Ngươi, đi giải quyết hết đám Thực Hồn Thú đi!"
Tất cả mọi người đều sững sờ, thậm chí ngay cả Diệp Viễn cũng sững sờ.
"Ta? Một mình ta?" Diệp Viễn có chút không dám tin tưởng, nói.
Cửu Mệnh gật đầu nói: "Không sai! Ngươi có thể lựa chọn đối mặt với bọn chúng, hoặc là đối mặt với bảy người bọn ta!"
Hàn mang trong ánh mắt của Diệp Viễn hiện lên, tên Cửu Mệnh Thiên Đế này thật quá đáng!
Rõ ràng tên này đang nhắm vào mình.
Mấy tên Thiên Đế khác đều làm một vẻ mặt cười trên nỗi đau của người khác, hiển nhiên, bọn hắn coi mình là dị loại, cho nên chỉ lợi dụng mình mà thôi.
Về phần mình sống hay chết, bọn hắn cũng không thèm quan tâm.
Ánh mắt Diệp Viễn lấp lóe, trầm giọng nói: "Được, ta đi!"
Diệp Viễn cầm kiếm tiến lên, tách đám người ra, chậm rãi đi về hướng những Thực Hồn Thú kia.
Nhóm Thiên Đế nhìn nhau cười một tiếng, trên mặt lộ ra vẻ nghiền ngẫm.
Trước mắt có mấy chục con Thực Hồn Thú, tất cả đều là tồn tại bậc bảy.
Nếu là bình thường cũng không có khả năng lập tức xuất hiện nhiều Thực Hồn Thú bậc bảy như vậy.
Nhưng bây giờ huyết trì có dị động cho nên tất cả bọn chúng đều xông tới.
"Giết!"
Diệp Viễn quát lạnh một tiếng, thân hình hóa thành một đạo huyễn ảnh, trực tiếp thẳng hướng Thực Hồn Thú.
Hắn lao thẳng đến một con Thực Hồn Thú bậc bảy trung kỳ, con Thực Hồn Thú kia cũng lao tới đánh Diệp Viễn, trong ánh mắt còn lóe lên một vòng khinh miệt.
Chi một tiếng, đột nhiên biến mất trước mắt Diệp Viễn.
Nhưng mà, "Phốc" một tiếng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!