Một Thiên Tôn tầng hai hỏi bọn họ muốn chết hay muốn sống, phong cách này có chút buồn cười.
Nhưng mà tình thế mạnh hơn người, hiển nhiên trước mắt đã đến thời khắc sống còn, không cho phép bọn họ tùy hứng.
Lựa chọn sẽ xác định kết cục.
Là tin tưởng Diệp Viễn, hay là liều chết đánh một trận?
Khuôn mắt Lý Nguyệt vô cùng xoắn xuýt, hắn rất không thích dáng vẻ “rắm thối” của Diệp Viễn.
Nhưng mà hắn cũng rất rõ ràng, dựa vào tình thế bây giờ, sợ rằng bọn họ muốn trốn cũng không làm được!
“Diệp huynh đệ, ta nghe ngươi!” Lúc này, Trịnh Dụ Phong là người đầu tiên đứng ra, ủng hộ Diệp Viễn.
Hắn biết, thời gian cho bọn họ đã lựa chọn đã không còn nhiều!
“Tiểu huynh đệ, hi vọng ngươi đừng hại chúng ta!” Lại có người đứng dậy.
“Diệp tiểu huynh đệ, bản tôn giao cái mạng già này vào tay ngươi!”
…
Sự sợ hãi đối với cái chết, nên rất nhanh mọi người đã đưa ra lựa chọn.
Tình thế lúc này chắc chắn phải chết, mọi người chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Diệp Viễn.
Sắc mặt Lý Nguyệt biến ảo chập chờn, cuối cùng cắn răng một cái, cũng nói: “Tiểu tử, nếu như ngươi dám lừa bản tôn, bản tôn có làm quỷ cũng không tha cho ngươi!”
Diệp Viễn khẽ gật đầu, bỗng nhiên móc ra một nắm kim châm lớn.
Đám người thấy thế, không khỏi biến sắc.
Tiểu tử này, muốn làm gì?
“Ta muốn đâm các ngươi một chút, tất cả đừng phản kháng. Nếu không, hậu quả ta cũng khó mà nói.” Diệp Viễn thản nhiên nói.
Hai mắt Lý Nguyệt nhíu lại, trầm giọng nói: “Tiểu tử, chắc không phải là ngươi muốn đâm vào huyệt đó chứ?”
Diệp Viễn chậm rãi gật đầu nói: “Không sai.”
Sắc mặt Lý Nguyệt trầm xuống, nói: “Vớ vẩn! Nhiều ngươi như vậy, đợi ngươi châm xong thì hoa hiên vàng cũng lạnh rồi! Ngươi muốn đùa chúng ta đúng không?”
Nghe Lý Nguyệt nói thế, không ít người đều lộ ra vẻ không vui.
Hiển nhiên, bọn họ đều cảm thấy mình bị đùa nghịch.
“Ha ha ha…, tiểu tử, chỉ dựa vào mấy cây châm mà muốn đối phó với Thâm Uyên Ma Thú vĩ đại sao?” Thủ lĩnh của Thâm Uyên Ma Thú cười to nói.
Diệp Viễn thản nhiên nói: “Ai nói ta muốn châm từng người một? Ta nói, đừng phản kháng, nếu không tự gánh lấy hậu quả! Đến đây!”
Trong lòng tất cả mọi người run lên, chỉ thấy Diệp Viễn ấn pháp quyết.
Mất trăm đạo kim quang hóa thành lưu quang, bay nhảy trong bóng đêm.
Vụt vụt vụt...
Trong một nhịp thở, mấy trăm đạo kim quang chợt lóe lên rồi biến mất.
Một đám Thiên Tôn chỉ cảm thấy trên thân giống như bị một con kiến cắn, sau đó, sức mạnh vô tận lập tức từ mỗi một cái chân lông trên thân xông ra ngoài.
“Sức mạnh thật là mạnh! Ta cảm thấy, bây giờ ta đã vô địch thiên hạ!”
“Đây chính là kim châm vào huyệt sao? Thật sự là quá lợi hại!”
“Ha ha ha, một đám phế vật các ngươi, đến đây đánh với gia gia đi!”
…
Trên thân mỗi một Thiên Tôn, bộc phát ra khí tức vô cùng mạnh.
Giống như, trong khoảnh khắc bọn họ đều tăng lên một cảnh giới vậy.
Lý Nguyệt cảm nhận sức mạnh toàn thân truyền đến, cảm thấy mình có thể đối đầu với Thiên Tôn tầng bảy!
Lúc này, ánh mắt hắn nhìn về phía Diệp Viễn trở nên vô cùng kinh ngạc.
Trong nháy mắt, không chế mấy trăm kim châm, chuẩn xác không lệch một chút đâm vào từng huyệt vị trên người mỗi một Thiên Tôn, đây là lực khống chế kinh khủng thế nào!
Mặc dù hắn không phải Luyện Dược Sư, nhưng mà cũng biết được loại sức khống chế kinh khủng bậc này không phải là thứ Luyện Dược Sư bình thường có thể làm được!
Kim châm vào huyệt, lực đạo, Thần Nguyên, hồn lực và độ chuẩn xác, cần phải chú ý đến rất nhiều thứ.
Hơn nữa, Thiên Tôn ở đây, thực lực của mỗi một người cũng khác nhau, cảnh giới của mỗi một người cũng khác nhau, tình huống rất phức tạp.
Có thể nói, thi châm cho mỗi một người như thế này đều phải cân nhắc chuẩn xác từng người một.
Kim châm vào huyệt là hành vi cực kỳ nguy hiểm, lệch một ly thì chính là chuyện lấy mạng.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!