Đúng là cái suy đoán này của Lý Nguyệt khiến trong lòng mọi người sinh ra chút hoài nghi.
Diệp Viễn, rất cổ quái!
Lý Nguyệt nhìn thấy Diệp Viễn bị cô lập, trong lòng không khỏi đắc ý.
Ai ngờ, Diệp Viễn căn bản không để ý đến hắn, đi thẳng về phía trước.
Lý Nguyệt bị hành động ngó lơ này của Diệp Viễn làm cho triệt để tức giận.
“Tiểu tử, bản tôn đang nói chuyện với ngươi, ngươi có nghe thấy không đó?” Lý Nguyệt giận dữ nói.
Diệp Viễn vẫn không để ý tới hắn, hắn làm sao biết, bây giờ Diệp Viễn căn bản không có tâm tư chơi cái trò này với hắn.
Tất cả tâm tư của hắn đều đặt ở việc tìm kiếm Ly Nhi.
Diệp Viễn tuyệt đối không bỏ qua bất kỳ dấu vết để lại nào ở xung quanh.
Chỉ tiếc, cho tới bây giờ, Diệp Viễn vẫn chưa phát hiện được gì.
Dưới cơn thịnh nộ, khí thế Lý Nguyệt bộc phát, muốn ra tay với Diệp Viễn.
Oanh!
Diệp Viễn đứng thẳng tại chỗ, đúng là bị đánh xuống một cái hố to.
Tất cả mọi người biến sắc, thì đã thấy một Thâm Uyên Ma Thú đứng yên ở nơi Diệp Viễn lúc trước đã đứng.
Mà Diệp Viễn, đã không thấy tung tích.
Chẳng lẽ… Diệp Viễn cứ bị giết như thế?
Có điều, bọn họ không kịp nghĩ nhiều, bởi vì xung quanh bọn họ bất ngờ xuất hiện một đoàn Thâm Uyên Ma Thú!
Khoảng chừng hơn mấy chục con!
Mà khí tức mỗi một con đều rất cường đại, thế mà tất cả đều là thực lực trung kỳ Thiên Tôn Cảnh!
Sắc mặt một đám Thiên Tôn hoàn toàn thay đổi.
Bọn họ bị bao vây!
Một cỗ tâm tình tuyệt vọng lan tràn trong lòng các Thiên Tôn.
Những Thâm Uyên Ma Thú này đều là trung kỳ Thiên Tôn Cảnh, dựa vào tình huống trước đó gặp phải để phán đoán, những người bọn họ căn bản không có một tia phần thắng.
“Đến rất đúng lúc, ta hỏi các ngươi, các ngươi có từng gặp nữ tử con người này không?
Bỗng nhiên, trên ngọn cây chớp động, Diệp Viễn lấy Thần Nguyên ngưng tụ ra hình ảnh Nguyệt Mộng Ly.
Có điều lời này của hắn là dùng lúc hắn lấy lạc ấn thành hồn lúc trước đánh lén Thâm Uyên Ma Thú để hỏi.
Lúc trước, hắn đã phát hiện những Thâm Uyên Ma Thú cấp Thiên Tôn này, nhưng mà những Thâm Uyên Ma Thú kia căn bản không biết.
Bây giờ, gặp được những Thâm Uyên Ma Thú thực lực mạnh hơn này, Diệp Viễn lại hỏi lần nữa.
“Ha ha ha… tiểu tử con người, bản tôn dựa vào cái gì mà phải trả lời câu hỏi của ngươi! Ngoan ngoãn trở thành thức ăn của bản tôn, bản tôn vui một chút, có lẽ sẽ nói cho ngươi!” Ma thú Thiên Tôn tầng sáu mạnh mẽ kia cười to nói.
Thâm Uyên Ma Thú này có khí tức mạnh mẽ nhất, rõ ràng là thủ lĩnh của đám Thâm Uyên Ma Thú này.
Thiên Tôn tầng sáu, dường như có thể quét ngang cường giả Thiên Tôn ở đây.
“Tiểu tử này, thế mà không chết!” Lý Nguyệt giật mình nói.
Hắn biết, một đòn kia vừa rồi của mình khủng bố đến mức nào, hơn nữa còn là đánh lén.
Đổi lại là hắn, cũng không có niềm tin tuyệt đối tránh thoát được chiêu đó.
Thế mà Diệp Viễn lại lông tóc không tổn hại gì!
Diệp Viễn thở dài, thu hồi hình ảnh của Ly Nhi, thản nhiên nói: “Vậy thì… chỉ có thể đánh đến lúc các ngươi nói mới dừng lại rồi!”
Thủ lĩnh Thâm Uyên Ma Thú cười to nói: “Tiểu tử cuồng vọng, chỉ dựa vào những con người hèn mọn các ngươi cũng muốn chiến thắng Thâm Uyên Ma Thú vĩ đại chúng ta!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!