Diệp Viễn không ngờ được, vậy mà lại gặp được Thâm Uyên Ma Thú ở nơi này.
Những quái vật kia, không phải đều bị đại năng của Long Tộc trấn áp ở trong Long Nhãn động sao?
Lẽ nào… Ly Nhi rơi vào loại địa phương kinh khủng kia?
Vừa nghĩ đến đây, Diệp Viễn hận không thể lập tức bay đến Hắc Viêm Động.
“Thâm Uyên Ma Thú? Chưa từng nghe thấy thứ này?” Vẻ mặt Lạc Phong mờ mịt nói.
Trong nháy mắt, Diệp Viễn bắn ra một đạo kiếm khí, trực tiếp giết chết hắc trùng, trầm giọng nói: “Ngươi không cần biết, ngươi chỉ cần biết, những vật này rất nguy hiểm là được rồi! Một khi những vật này chạy ra bên ngoài thì sẽ sinh linh đồ thán!”
Bí mật Long Tộc trấn áp Thâm Uyên Ma Thú, bên ngoài căn bản không biết, đương nhiên Diệp Viễn cũng sẽ không truyền ra ngoài.
Nhưng mà, những thứ này đột nhiên xuất hiện ở Thông Thiên Giới, rõ ràng không phải là dấu hiệu tốt lành gì.
Nghe thấy lời ấy, thần sắc ba người biến đổi khác nhau thì Diệp Viễn đã đi đến đầu giường, tiếp tục thi triển Hỗn Độn Thiên Thần Thuật.
Hỗn Độn Thiên Thần Thuật của hắn bao hàm toàn diện, có thể nói là tập hợp tất cả thành tựu đan đạo của hắn, dùng để cạo xương chữa thương cũng không phải nói chơi.
Dưới Hỗn Độn Thiên Thần Thuật, tất cả đều không có chỗ che thân, nên Diệp Viễn mới phát hiện được con trùng nhỏ Thâm Uyên này đang núp trong thức hải cực kỳ bí ẩn của Trác Viễn Chi.
Cũng khó trách, Đàn Ý là Đan Thần bát tinh mà cũng không phát hiện ra.
Sau một ngày một đêm, thân thể đã hư thối kia của Trác Viễn Chi, vậy mà bắt đầu từ từ chuyển tốt.
Khí tức yếu ớt kia của hắn cũng từ từ mạnh lên.
Đàn Ý nhìn thấy một màn này, hai mắt trợn tròn xoe!
“Thuật luyện dược thật là bá đạo, thế mà lại có hiệu quả khởi tử hồi sinh! Khó trách! Khó trách loại cường giả cấp độ Thánh Tổ Đại Tế Tư cũng phải có cái nhìn hắn đối với hắn, nên mới lấy danh hiệu Á Thánh!”
Qua hai ngày nữa, cuối cùng Trác Viễn Chi từ từ mở mắt.
Nhìn thấy nam nhân xa lạ trước mắt, Trác Viễn Chi giống như là đang nằm mơ.
“Trác Viễn Chi, ta hỏi ngươi, bây giờ Ly Nhi thế nào?” Trác Viễn Chi vừa mới tỉnh dậy, Diệp Viễn đã không đợi được mà hỏi.
Rõ ràng Trác Viễn Chi còn chưa từ trong trạng thái ác mộng tỉnh lại, lẩm bẩm nói: “Ly… Ly Nhi?”
Diệp Viễn trầm giọng nói: “Chính là Nguyệt Mộng Ly! Không phải các ngươi cùng đi vào Hắc Viêm Động sao, bây giờ nàng đang ở đâu? Có còn sống không?”
Ánh mắt Trác Viễn Chi dần dần ngưng tụ, giống như vừa mới tỉnh lại từ trong mộng.
Hắn cố gắng nhớ lại tình huống lúc đó, ánh mắt dần dần trở nên sợ hãi.
“A! Không được qua đây! Không được qua đây! Ta… ta giết các ngươi!”
Dường như Trác Viễn Chi nhớ đến cảnh tượng gì đáng sợ, cả người trở nên điên cuồng, bất ngờ đánh ra một chưởng.
Sức mạnh đáng sợ lại bộc phát ở trong khoảng cách nhỏ như thế, có thể thấy được uy lực khủng bố đến mức nào.
Nhưng mà hắn nhanh, Diệp Viễn càng nhanh hơn!
Sức mạnh khủng bố của Trác Viễn Chi còn chưa phát ra, Diệp Viễn đánh sau mà lại đến trước, chỉ một điểm, trực tiếp khống chế hắn.
Sau đó, một cỗ hồn lực vô cùng cường hãn bá đạo chui vào trong thức hải của Trác Viễn Chi.
“Diệp Viễn, ngươi muốn làm gì?” Lạc Phong cả giận nói.
Thi triển sưu hồn, đối với một người bị thương là không thể trái nghịch.
Nhưng mà một màn này xảy ra quá bất ngờ, bọn họ muốn ngăn cản thì cũng không kịp.
Lúc này đánh gãy hành động của Diệp Viễn thì Trác Viễn Chi càng thêm không còn hy vọng xoay chuyển.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!