Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

 

 Lâm Trường Thanh đứng chết trân tại chỗ, bây giờ vẫn còn không phản ứng được là chuyện gì xảy ra.  

 

Trịnh Dụ Phong đi lên vỗ vỗ bờ vai của hắn, thở dài nói: “Thực ra mãi đến lúc vừa rồi, ta vẫn không nguyện ý tin tưởng, hắn là Tế Tư Thần Điện Á Thánh, địa vị gần với Thánh Tổ Đại Tế Tư! Thậm chí ngay cả 11 đệ tử kia cũng đều ở dưới hắn!”  

 

Cả người Lâm Trường Thanh chấn động, dùng ánh mắt không tin nhìn về phía Trịnh Dụ Phong.  

 

Những năm này hắn bế quan khổ tu, căn bản không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì.  

 

Nhưng mà Tế Tư Thần Điện, Thánh Tổ Đại Tế Tư và 11 đại đệ tử của Thánh Tổ Đại Tế Tư là nhân vật bậc nào, hắn vẫn biết.  

 

Diệp Viễn thế mà lại áp đảo phía trên 11 đại đệ tử!  

 

Chuyện này sao có thể?  

 

Diệp Viễn này cùng với tên sâu kiến hắn từng gặp ở hoàng thành kia, thật sự là cùng một người sao?  

 

Trịnh Dụ Phong có chút thương hại nhìn về phía Lâm Trường Thanh, hắn biết đả kích lần này đối với Lâm Trường Thanh lớn như thế nào.  

 

Người ngươi đã từng coi là sâu kiến, đột nhiên có một ngày đứng ở trước mặt ngươi.  

 

Dùng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống nhìn ngươi, mà ngươi lại không có chút sức lực nào để phản kháng.  

 

Loại tuyệt vọng kia, thật đúng là không có cách nào dùng ngôn từ để nói.  

 

Chỉ dùng thời gian một nghìn năm, Diệp Viễn không chỉ hoàn toàn vượt qua thực lực của hắn.  

 

Mà ở trên thân phận, cũng đã vô cùng hoa lệ xoay người.  

 

Cho dù là sư tôn, sợ rằng cũng phải nể Diệp Viễn ba phần?  

 

Dù sao, Á Thánh cũng không đơn giản như đệ tử!  

 

Địa vị này có ý nghĩa, Diệp Viễn là nhân vật số hai ở Tế Tư Thần Điện, không có người nào có thể vượt qua!  

 

“Còn có một kiếm vừa rồi, hắn có thể lông tóc không tổn hại, sợ rằng là đã luyện thành Thất Chuyển Kim Thân hoàn mỹ trong truyền thuyết! Hơn nữa… dường như không chỉ đơn giản như vậy! Hắn nói, hắn còn là Thiên Long chi tử của Long Tộc!”  

 

Trịnh Dụ Phong có chút không đành lòng đả kích người sư đệ này, nhưng mà có một số việc, hắn nhất định phải để Lâm Trường Thanh biết.  

 

Bởi vì chuyện của Lâm Trường Thanh, sợ rằng sẽ không chỉ như thế là xong.  

 

Diệp Viễn không giết Lâm Trường Thanh, đó là hắn rộng lượng.  

 

Nhưng mà, đạo tràng Lạc Phong chọc phải một tôn đại thần như thế, chẳng lẽ cứ bỏ qua như vậy?  

 

Ánh mắt Lâm Trường Thanh choáng váng, hắn gần như sắp sụp đổ rồi.  

 

Sau một nghìn năm, dạng chuyển biến này của Diệp Viễn, dường như cho người ta một đả kích mang tính hủy diệt!  

 

Thiên kiêu?  

 

Đúng là buồn cười!  

 

Ở trước mặt dạng yêu nghiệt này, ai dám xưng là thiên kiêu!  

 

Hoàn toàn chính xác, hắn và Diệp Viễn, căn bản không phải là người cùng một thế giới!  

 

“Đây… Một nghìn năm này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đúng… đúng rồi, Mộng Ly sư muội đâu? Vì sao nàng chưa từng xuất hiện?” Lâm Trường Thanh chợt nhớ tới cái gì, hỏi.  

 

Trịnh Dụ Phong há to miệng, muốn nói lại thôi.  

 

…  

 

Chủ phong, trong đại điện, một lão giả ngồi ngay ngắn ở trên đó.  

 

Diệp Viễn đi theo Quân Minh Tâm, thản nhiên bước vào.  

 

“Sư tôn, Á Thánh đã đến!”  

 

Diệp Viễn chắp tay nói: “Bái kiến Lạc Phong tiền bối!”  

 

Ánh mắt Lạc Phong chớp chớp, nhẹ nhàng nói: “Bản đế từng nghe Á Thánh phá ván cờ Thiên Cổ Mạc Vấn, là đệ nhất anh kiệt của đan đạo. Không ngờ được, thế mà lại trẻ tuổi như thế!”  

 

Diệp Viễn cười nói: “Tiền bối quá khen.”  

 

Trong lòng Lạc Phong hơi chấn kinh, trên mặt Diệp Viễn không biểu cảm, giống như là một đáy vực sâu.  

 

Hắn thân là Thiên Đế, đúng là có chút không nhìn thấu người trẻ tuổi này.  

 

Trên người Diệp Viễn, không có chút cuồng ngạo nào của tuyệt đại thiên kiêu, lại càng không có chút tính tình lỗ mạng nào của người trẻ tuổi nên có.  

 

Nhất cử nhất động, không kiêu ngạo không tự ti.  

 

Lạc Phong không khỏi cảm khái, Lâm Trường Thanh so với Diệp Viễn, khác biệt một trời một vực!  

 

“Ha ha, đứa nhỏ Trường Thanh này, đều là bản đế dạy hư, ngang ngược đến mức không phân nặng nhẹ đụng chạm Á Thánh. Bản đế thay hắn… nói lời xin lỗi!” Dáng vẻ Lạc Phong tươi cười, chân thành nói.  

 

Diệp Viễn nhíu mày, luôn cảm thấy có chỗ nào đấy không đúng lắm.  

 

Từ khi bước vào đạo tràng Lạc Phong, động tĩnh hắn gây ra cũng không tính là nhỏ, đến ngay cả Lạc Phong cũng kinh động rồi thì không có đạo lý Ly Nhi sẽ không biết!  

 

Lạc Phong không phải không biết ý đồ mình đến đây, thế mà lại lấy chuyện của Lâm Trường Thanh ra nói.  

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!