Một lão giả tiên phong đạo cốt, từ trong đám mây chậm rãi bay xuống, nhìn thấy lão nhân này, mọi người nhao nhao quỳ xuống lạy.
“Bái kiến Thần Tinh đại nhân!”
Diệp Viễn nhìn về phía lão giả, con ngươi không khỏi co rụt lại.
Lão nhân này cho hắn một loại cảm giác thâm sâu khó lường, cỗ khí tức này, thậm chí không thua kém Cấp Mặc!
Nói cách khác, đương nhiên lão nhân này là hậu kỳ Thiên Đế khủng bố.
Có điều, lão nhân này so với vị tiền bối mà hắn gặp ở trong Long Nhãn Động kia thì chênh lệch nhiều lắm.
Thần Tinh nhìn lướt qua, ánh mắt rơi vào trên người Diệp Viễn.
Ngao Vũ nhìn thấy một màn này, không khỏi cười lạnh một trận.
Lúc này, tất cả mọi người quỳ xuống, chỉ có một mình Diệp Viễn đứng ở đó, giống hệt như cây trụ gỗ, bất ngờ lộ ra rõ ràng.
Tiểu tử này đúng là có mắt không tròng, nhìn thấy Thần Tinh đại nhân mà lại không quỳ lạy hành lễ, đây là tự tìm phiền phức mà!
Cho dù là Thiên Long chi tử thì thân phận cũng không bằng Thiên Long đại nhân chân chính.
Ở trước mặt Thiên Long đại nhân, cho dù là Long Chủ thì cũng chỉ như thế mà thôi.
“Diệp Viễn, đây là Thần Tinh đại nhân! Thần Tinh đại nhân là Thiên Long, địa vị chí cao vô thượng, ngươi còn không mau hành lễ?” Ngao Tề trầm giọng nói.
Diệp Viễn thản nhiên nói: “Diệp Viễn ta không lạy trời, không lạy đất, chỉ lạy phụ mẫu! Hành lễ thì được, quỳ lạy… thì miễn đi!”
Ngao Vũ cười lạnh nói: “Ngu xuẩn, muốn chết!”
Thiên Đế không có quyền giết Thiên Long chi tử, nhưng mà Thiên Long thì lại có!
Cho dù Thần Tinh sẽ không tùy tiện giết người, nhưng mà trừng trị một phen thì sẽ có thể.
“Ha ha ha, hay cho câu không lạy trời, không lạy đất! Diệp Viễn, hi vọng ngươi đạt đến cảnh giới của ta cũng vẫn còn dạng khí phách này!” Thần Tinh cười to nói.
“Thần Tinh tiền bối yên tâm, sơ tâm này của Diệp Viễn vĩnh viễn không thay đổi!” Diệp Viễn thản nhiên nói.
Hắn nói như vậy, cũng sẽ làm như vậy.
Thần Tinh hứng thú đánh giá Diệp Viễn, nói: “Ngươi chính là Thiên Long chi tử mới được phong, Diệp Viễn?”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Thần Tinh nói: “Được lắm, hi vọng trận chiến Thiên Long lần này, ngươi sẽ không khiến bản đế thất vọng!”
Diệp Viễn cười nói: “Nhất định sẽ không khiến tiền bối thất vọng.”
Thần Tinh khẽ gật đầu, nhìn về phía Long Tiểu Thuần vẫy vẫy tay, nói: “Tiểu Thuần, tới đây.”
Ngao Vũ sững sờ, vẻ mặt khó hiểu.
Cứ bỏ qua như vậy sao?
Dựa vào cái gì?
Bất kính với Thiên Long, chính là tội lớn!
Cường giả như Thần Tinh, căn bản không thể nào tha thứ được một chút ngỗ nghịch.
Nhưng mà, hắn cứ như thế dễ dàng bỏ qua cho Diệp Viễn?
Ngao Vũ quỳ trên mặt đất, vẻ mặt mờ mịt, không dám tin.
Không chỉ có hắn, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.
Gia hỏa ngạo mạn giống như Diệp Viễn, Thần Tinh đại nhân không phải là nên một tay đập chết hắn sao?
Bọn họ không hiểu, nhưng Diệp Viễn lại có suy đoán.
Sợ rằng, phương thức hắn nhận được ấn ký Thiên Long có chỗ khác biệt so với những người khác.
Người ở trong Long Nhãn Động, nhất định không phải cường giả Thiên Đế bình thường.
Thậm chí còn có thể là dạng tồn tại như Thánh Tổ Đại Tế Tư kia.
Đối với người như thế này, bây giờ Diệp Viễn còn chưa có khái niệm, nhưng hắn lại cơ một hiểu biết mơ hồ, dường như ở giữa Thiên Đế và Đạo Tổ cũng không phải đơn giản chỉ có một khoảng cách lớn như trên trời và dưới đất như vậy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!