Ban đêm, trong địa lao.
Một cỗ mùi thơm nhàn nhạt, chui vào mũi đám thủ vệ.
Bịch!
Bịch!
Rất nhanh, đám người kia nhao nhao ngã xuống!
Một bóng người áo đen quỷ mị đi vào trong địa lao.
“Đại nhân!” Long Kiêu nhìn thấy người đi tới, vẻ mặt vui mừng, trực tiếp quỳ xuống lạy.
Người áo đen chậm rãi gật đầu, thản nhiên nói: “Ừm, biểu hiện hôm nay không tệ, quả nhiên không khiến bản đế thất vọng.”
Long Kiêu đắc ý nói: “Đương nhiên! Tiểu tử kia muốn lợi dụng tiểu nhân để đối phó ngài, tiểu nhân sao có thể để cho hắn đạt được? Tiểu tử kia, tự cho mình là thông minh, còn không phải là bị chúng ta đùa giỡn trong lòng bàn tay sao?”
Đương nhiên, người mặc áo đen này không phải ai khác mà chính là Ngao Húc!
Ngao Húc nhíu mày, nói: “Các ngươi đây là chuyện gì vậy? Dựa vào thực lực của các ngươi, sao lại để tiểu tử kia bắt được?”
Lời nói này lập tức khiến hốc mắt Long Kiêu đỏ lên, cắn răng nói: “Đại nhân, ngài nhất định phải báo thù cho chúng ta! Tiểu tử này, hắn… Quá lợi hại, đều đã… giết hết tất cả huynh đệ của ta!”
Sắc mặt Ngao Húc điên cuồng thay đổi, cả giận nói: “Đây sao có thể?”
Dường như mắt Long Kiêu đỏ lên, ngắn gọn nói lại một lần chuyện đã xảy ra.
Ngao Húc nghe thấy, trong lòng vô cùng chấn động.
Hắn cho là mình đã đánh giá rất cao Diệp Viễn, thế mà không ngờ được Diệp Viễn còn yêu nghiệt hơn nhiều so với hắn tưởng tượng!
Tạo nghệ pháp tắc không gian kinh khủng bậc này, đã mạnh mẽ chơi đùa đám người Long Kiêu đến chết.
Thậm chí, ngay cả Long Hi là Thiên Tôn tầng ba cũng chết ở trong không gian sụp đổ.
Giờ phút này, Ngao Húc chẳng những không hối hận mà còn cảm thấy cách làm của mình rất chính xác.
Để tiểu tử này trưởng thành thì làm gì còn chuyện của Ngao Vũ?
“Tiểu tử này, đúng là một gia hỏa khó giải quyết! Được rồi, thủ vệ ta đã đánh ngã, các ngươi có thể đi rồi! Sau khi ra ngoài, trốn kỹ mười năm, không được phép ló đầu ra ngoài!” Ngao Húc ra lệnh.
Long Kiêu gật đầu nói: “Đa tạ đại nhân! Tiểu tử kia, hắn…”
Ngao Húc cau mày nói: “Bản đế làm việc, đến phiên các ngươi khoa chân múa tay sao?”
Trong lòng Long Kiêu giật mình, liên tục nói không dám.
Có điều hắn cảm nhận được sát ý trên người Ngao Húc rất nồng đậm.
Rõ ràng, sát ý của Ngao Húc đối với Diệp Viễn càng thêm sâu hơn.
Ngao Húc đánh vào hư không một chưởng, cánh cửa nhà lao mở ra.
Đám người Long Kiêu vô cùng vui mừng, liên tục dập đầu cảm tạ Ngao Húc.
“Được rồi, đừng lãng phí thời gian nữa, bị người khác phát hiện ra, các ngươi muốn chạy cũng không chạy được nữa!” Ngao Húc không nhịn được nói.
Đám người Long Kiêu sao còn dám dừng lại, vội vàng lao ra khỏi địa lao.
Ngao Húc ở phía sau lưng nhếch lên một nụ cười lạnh, thân thủ lóe một cái đã đổi lại trang phục bình thường của trưởng lão.
Đám người Long Kiêu vừa mới ra khỏi trại Tử Long, đột nhiên sau lưng ánh lửa nổi lên bốn phía, có người kêu lên sợ hãi,
Mấy người bị dọa đến hồn phi phách tán, vội vàng chạy như bay.
Nhưng mà đúng vào lúc này, sau lưng truyền đến một luồng khí tức kinh khủng.
“Kiêu phỉ lớn mật, dám vượt ngục chạy trốn, đáng chém!” Tiếng thét này vang lên trong đêm tối, toàn bộ trại Tử Long có thể nghe được rõ ràng.
Sắc mặt đám người Long Kiêu điên cuồng thay đổi, thanh âm này không phải của ai khác mà chính là của Ngao Húc!
Lúc này, sao bọn họ còn chưa hiểu xảy ra chuyện gì?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!