“Đúng vậy, Húc hộ pháp, chuyện này cũng không phải điều ngươi mong muốn, tất cả đều do Kiêu phỉ!”
…
Một đám người nhìn Ngao Húc khóc đến thương tâm, tất cả đều đi lên an ủi.
Ngao Húc lau nước mắt, đi đến trước mặt Long Chủ, trực tiếp quỳ xuống, bi phẫn nói: “Long Chủ, Ngao Húc xin được đi vào sơn mạch Vân Thiên, tiêu diệt toàn bộ Kiêu phỉ! Lần này, cho dù là mất mười vạn năm, Ngao Húc cũng phải giết hết đám người này!”
Long chủ thâm sâu nhìn hắn một cái, thở dài nói: “Bỏ đi, chuyện này cũng không phải điều ngươi mong muốn. Kiêu phỉ kia cực kỳ giảo hoạt, cho dù là Thiên Đế đi cũng vô dụng. Chuyện này, bản chủ sẽ thỉnh tội với núi Thiên Long.”
Mặc dù Long Chủ có chút hoài nghi, nhưng mà chuyện này không có bằng chứng, hắn cũng không dễ ăn không nói có, lập tức định tội Ngao Húc.
Có điều, chuyện này đúng là rất kỳ quặc!
“Long Chủ, chuyện này… Hi vọng Long Chủ cho Ngao Húc một cơ hội lấy công chuộc tội, báo thù cho Diệp Long Tử và Long Tiểu Thuần!” Ngao Húc vẫn bi phẫn như trước, nói.
“Ồ? Xảy ra chuyện gì vậy, vì sao Ngao Húc Thiên Đế lại muốn báo thù cho ta?”
Long Chủ đang muốn nói gì thì đột nhiên trong hư không xuất hiện hai người trẻ tuổi.
Ngao Húc nghe được thanh âm này, hai mắt trợn tròn xoe, giống như là nhìn thấy quỷ, cả kinh nói: “Ngươi… ngươi thế mà lại không sao?”
Ngao Vũ nhìn thấy đối phương, sao còn có thể không rõ là ai?
Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm Diệp Viễn, giống như là muốn nhìn thấu hắn.
Diệp Viễn chế nhạo nói: “Ta không sao, dường như Ngao Húc Thiên Đế rất thất vọng!”
Sự khiếp sợ trong lòng Ngao Húc căn bản không thể nào dùng ngôn từ để diễn tả được.
Chỉ là một Thiên Tôn tầng một thế mà lại có thể sống sót dưới vòng vây của Long Kiêu, chuyện này quá không thể tưởng tượng nổi!
Thực lực của đám người Long Kiêu, hắn rất rõ, đừng nói là Thiên Tôn tầng một, cho dù là Thiên Tôn tầng bốn, cũng đừng hòng sống sót trở về.
Nếu không, trại Tử Long nhiều cường giả Thiên Đế như vậy, thì vì sao Long Kiêu chỉ là một Thiên Tôn tầng bốn mà có thể sống sót đến bây giờ?
Đương nhiên ở trong đó có sự giúp đỡ của Ngao Húc, thế nhưng thực lực của bản thân bọn họ cũng chiếm nguyên nhân chủ yếu.
Nhưng mà, bây giờ tình huống là như thế nào đây?
Rất nhanh, Ngao Húc phải ứng lại, lúng túng nói: “Ha… Ha ha, sao có thể? Diệp Long Tử có thể bình an trở về, bản đế vui mừng còn không kịp đây! Sau đó, ta và Long Chính cũng đi tìm các ngươi, nhưng mà khi đó các ngươi đã không còn ở đó nữa.”
Diệp Viễn cười mà như không cười nói: “Ngao Húc Thiên Đế đi tìm chúng ta, là muốn xác nhận xem chúng ta đã bị giết hay chưa sao?”
Ngao Húc biến sắc, nói: “Ngươi có ý gì?”
Diệp Viễn cười nói: “Ta có ý gì, chẳng lẽ ngươi còn không rõ sao? Những năm này, ngươi sai khiến đám người Long Kiêu, phóng hỏa cướp của giết người, không việc ác nào không làm, phạm vào một đống tội ác. Ngươi mới là kẻ cầm đầu đứng sau đám người Long Kiêu!”
Nói đến vế sau, trong lời nói của Diệp Viễn dần dần chuyển sang lạnh lẽo, thanh âm mang theo sự tức giận.
“Cái gì? Lão đại phía sau Kiêu phỉ là Ngao Húc Thiên Đế? Chuyện này sao có thể?”
“Chắc không phải tiểu tử này điên rồi chứ, thế mà lại đi vu khổng Ngao Húc Thiên Đế?”
“Bình thường Ngao Húc Thiên Đế ở trong trại thiện chí giúp người, là cường giả Thiên Đế bình dị gần gũi nhất, sao lại có thể là lão đại của Kiêu phỉ?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!