Trại Tử Long, một đám Thiên Long chi Tử đã chờ xuất phát.
Hai người vây quanh một thanh niên tuấn mỹ, thái độ có chút khiêm tốn.
“Ha ha, dựa vào thực lực của Vũ huynh, trận chiến Long Tử này nhất định sẽ rực rỡ hào quang!”
Người nói chuyện, chính là Long Chính Ngao Húc dẫn đến.
“Không sai! Vũ ca ở trong thế hệ trẻ của trại Tử Long chúng ta đã không có địch thủ nữa. Cũng chỉ có những người ở trên núi Thiên Long xuống mới có tư cách làm đối thủ của hắn.”
Đây là một người Thiên Long Chi Tử khác của trại Tử Long, tên là Ngao Tung.
Long Tiểu Thuần không có ấn ký Thiên Long, nhưng thân phận nàng đặc thù nên lần này đặc biệt tham gia trận chiến Long Tử.
“Hừ! Trại Vũ Long kia ngạo mạn như vậy, thế mà đến bây giờ còn chưa đến!” Long Chính hừ lạnh nói.
Hàn huyên vài câu, Ngao Vũ liếc mắt ra hiệu với Ngao Húc một cái, hai người tìm một nơi yên tĩnh, khe khẽ bàn luận.
“Nhị thúc, tiểu tử kia thật sự lợi hại như ngươi nói sao?” Ngao Vũ cau mày nói.
“Sao chỉ có lợi hại như thế! Người suy nghĩ một chút đi, Thánh Tổ Đại Tế Tư là người thế nào, người có thể khiến hắn chính miệng phong thánh sao có thể bình thường? Nếu như bỏ mặc hắn trường thành, tương lai nhất định sẽ là kẻ địch lớn của ngươi!” Ngao Húc nói.
Sự biến thái của Diệp Viễn, Ngao Húc đã sớm nói cho Ngao Vũ nghe.
Chỉ là loại lời nói này, luôn cho người khác cảm giác mơ hồ, cho nên hắn vẫn không muốn tin.
Ngao Vũ tâm cao khí ngạo, bình thường căn bản không để người cùng thế hệ vào mắt, bây giờ đột nhiên xuất hiện một người so với hắn còn biến thái hơn, đương nhiên trong lòng hắn khó chịu.
Có điều, Ngao Vũ cũng biết, đối với những chuyện như thế này Ngao Húc sẽ không lừa gạt hắn.
“Ngươi chắc chắn, hắn không tới được nữa?” Mắt Ngao Vũ sáng lên, hỏi.
Ngao Húc cười nói: “Thực lực của Long Kiêu, ngươi cũng biết! Cho dù hắn là Thiên Long chi tử thì cũng chỉ là một thiên tài chưa trưởng thành mà thôi. Ở trong tay Thiên Tôn tầng bốn, sao có thể sống sót? Huống chi những thủ hạ của hắn, cả đám đều cực kỳ hung hãn, cho dù là đỉnh phong Thiên Tôn tầng ba gặp được cũng chỉ còn cách nuốt hận vào lòng!”
Ngao Vũ nghe xong cũng mỉm cười, nói: “Nhị thúc làm việc không có kẽ hở, trừ bỏ một đại họa cho ta! Nhị thúc yên tâm, tương lai ta bước vào núi Thiên Long, nhất định sẽ không quên ân của nhị thúc!”
Trong lòng Ngao Húc vô cùng đắc ý, nhưng trên mặt lại cười nói: “Tiểu tử nhà ngươi còn khách khí với nhị thúc làm gì?”
Một đoàn người đã đợi đến mất kiên nhẫn, bỗng nhiên có người đến báo, nói là ở sơn mạch Vân Thiên gần đây phát hiện tung tích Kiêu phỉ, rõ ràng là đã trải qua một trận đại chiến, trong đó còn để lại khí tức Nhân tộc.
Sợ rằng, Thiên Long chi tử Diệp Viễn và Long Tiểu Thuần đã bị giết!
Mọi người đều biết, Diệp Viễn là Thiên Long chi tử nhưng khí tức Nhân tộc ở trên người lại nặng nhất.
Vậy thì khí tức này nhất định là hắn để lại.
Lời vừa nói ra khiến toàn bộ trại Tử Long chấn kinh.
Thiên Long chi tử bị giết, tương đương với Long Chủ Thiên Trại bị giết, đây chính là một chuyện lớn bằng trời.
Ngao Húc nghe được tin này, sắc mặt hoàn toàn thay đổi, đấm tay giậm chân nói: “Sao… Tại sao có thể như vậy? Đây… Đây đều là tại ta! Nếu như không phải ta đưa bọn họ vào sơn mạch Vân Sơn, bọn họ cũng sẽ không gặp đám người Kiêu phỉ hung hăng độc ác kia!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!