Một khi không gian sụp đổ xảy ra thì giống như quân bài domino vậy, năng lượng chấn động sẽ càng ngày càng mạnh.
Cho dù hắn là một Thiên Tôn tầng bốn thì một khi lâm vào đó cũng là thập tử vô sinh.
“Long Hi!”
Đột nhiên, trong lòng Long Kiêu đau đớn giống như tê tâm liệt phế vậy.
Trong những thủ hạ này, thời gian Long Hi theo hắn lâu nhất, tình cảm cũng sâu nhất.
Long Kiêu có nằm mơ cũng chẳng ngờ được đối mặt với sự vây quét của vô số cường giả Thiên Đế, Thiên Tôn bọn họ đều chạy thoát được thế mà hôm nay lại chết ở nơi này!
Chết ở trong tay một tiểu tử mới bước vào Thiên Tôn!
“Có phải là rất đau không?” Một bóng người xuất hiện trong hư không, cả khuôn mặt đều là vẻ lạnh nhạt.
Nhìn thấy Diệp Viễn, hai mắt Long Kiêu đỏ ngàu lên, cắn răng nói: “Tiểu tử, hôm nay bản tôn nhất định phải xé xác ngươi!”
Long Kiêu nâng đao, chớp mắt đã lại tới.
Đao mang cường đại, dường như xé rách cả không gian.
Chỉ là, thân hình Diệp Viễn lóe lên một chút thì đã biến mất trước mắt Long Kiêu.
“Qua nhiều năm như vậy, ngươi và Ngao Húc cấu kết với nhau làm việc xấu, tàn sát bao nhiêu đồng tộc, có bao giờ nghĩ tới… Người nhà bọn họ cũng đau khổ như thế này không? Ta không oán không thù với các ngươi, các ngươi lại muốn mai phục chúng ta, nếu đã như vậy thì phải chuẩn bị tốt sẽ bị ta trả thù! Yên tâm đi, trò chơi mới chỉ bắt đầu mà thôi.”
Diệp Viễn đi ra từ trong một không gian trùng điệp khác, trong lời nói tràn đầy lạnh nhạt.
Trên tay đám người Long Kiêu này dính đầy máu tươi, giết bọn họ, Diệp Viễn không có chút áy náy nào.
Nếu như không phải hắn nhiều thủ đoạn thì hôm nay đã chết ở trong tay Long Kiêu rồi.
Một khi Diệp Viễn nổi giận thì hậu quả rất đáng sợ.
Bây giờ, Long Kiêu đã phải nếm quả đắng rồi.
Có điều, bây giờ trong lòng Long Kiêu nhiều hơn phẫn nộ chính là muốn giết người cho sảng khoái.
Long Kiêu cầm đao truy sát Diệp Viễn, đáng tiếc ở trong vết nứt không gian hắn vô cùng quen thuộc này, hắn lại giống như một con ruồi mất đầu, bị Diệp Viễn dẫn đi chạy loạn khắp nơi.
Đột nhiên, hắn đi vào một vùng không gian trùng điệp lại thấy được thi thể thuộc hạ của mình, đôi mắt không khỏi muốn nứt ra.
Ngoại trừ một đội Long Hi bị diệt toàn quân thì đội ngũ khác cũng đã bị hai người Diệp Viễn và Long Tiểu Thuần triệt để đánh tan.
Một đội ngũ vây giết mạnh mẽ, bây giờ lại từng người lạc đàn.
Dựa vào thực lực của Diệp Viễn, giết một Thiên Tôn lạc đàn cũng không phải việc gì khó.
Một trận vây giết được thiết kế tỉ mỉ, cuối cùng lại biến thành một trận đơn phương tàn sát.
Trong lòng Long Kiêu đang rỉ máu, những Thiên Tôn này đều là lão huynh đệ đi theo hắn mấy chục vạn năm, cùng nhau dãi nắng dầm mưa, trải qua thời gian đầu đao liếm máu mới có được ngày hôm nay.
Không ngờ được, hôm nay tất cả lại chết ở nơi cửa nhà của bọn họ.
Như Diệp Viễn từng nói, cuối cùng hắn cũng cảm nhận được tư vị đau khổ là như thế nào!
Long Kiêu có một thân thực lực mạnh mẽ nhưng ở trong vùng vết nứt không gian này lại căn bản không có chỗ trống để hắn phát huy.
Đao của hắn vừa mới nhấc lên, Diệp Viễn đã biến mất không thấy dấu vết.
Có điều, qua thời gian nửa ngày, mười bảy mười tám Thiên Tôn Long Kiêu dẫn tới đã chỉ còn lại rải rác mấy người.
“Diệp Viễn, ngươi đi ra đây cho ta! Có bản lĩnh thì đường đường chính chính đánh một trận với lão tử! Long Kiêu gầm thét lên với hư không sâu thẳm.
“Lão… Lão đại!” Đột nhiên, sau lưng vang lên một thanh âm.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!