“Đại ca, tiểu tử này trốn vào vết nứt không gian, đây là muốn chơi trốn tìm với chúng ta đó!” Một Thiên Tôn tầng ba nói.
“Đồ ngu xuẩn không biết tự lượng sức mình! Vùng không gian này là nơi ở của chúng ta, hắn muốn chơi trốn tìm với chúng ta ở nơi ở của chúng ta? Bản tôn thật sự muốn xem xem, là hắn chơi với ta hay là ta chơi với hắn! Long Hi, Long Triệu, Long Minh, ba người các ngươi dẫn đội đột tiến, chơi đùa một trận với tên tiểu tử này!” Long Kiêu cười lạnh nói.
Nhận được lệnh của Long Kiêu, ba người chắp tay cười nói: “Đại ca yên tâm, vết nứt trong vùng không gian này chính là hậu viện nhà chúng ta, cho dù tiểu tử kia muốn chạy cũng không chạy thoát được!”
Chỗ không gian này, tầng tầng lớp lớp, vô cùng phức tạp.
Đại bản doanh của Long Kiêu, chính là được thiết lập ở trong đó.
Cho nên đối với bọn họ mà nói, nơi này quá quen thuộc.
Diệp Viễn đi vào vùng vết nứt không gian này thì chẳng khác nào tự chui đầu vào lưới.
Ba người Long Hi lần lượt dẫn theo tiểu đội của mình, bắt đầu đào ba thước đất, tiến hành tìm kiếm từng chút một đối với mảnh không gian này.
“Tiểu tử này thật đúng là lợi hại! Chúng ta nhiều người như vậy, thế mà lại không giết chết được hắn!”
“Hừ! Thù của Minh Tâm, nhất định phải báo! Để lão tử bắt được hắn, nhất định sẽ chém hắn thành trăm mảnh!”
Long Minh Tâm chính là Thiên Tôn tầng một là Diệp Viễn giết chết, kết quả này khiến cho bọn họ rất uất ức.
Nhiều người như vậy vây giết Diệp Viễn, cuối cùng thế là lại để hắn trốn thoát mất.
“Được rồi, tất cả mọi người cảnh giác một chút! Nhất là đến những nơi có không gian chồng chất kia, cẩn thận hắn mai phục!” Long Hi trầm giọng nói.
Hắn đi theo Long Kiêu, có thể nói là trải qua hàng trăm trận chiến, cũng luyện thành một thân tính cách cực kỳ cảnh giác.
Mặc dù đây là đang ở trong nơi ở của mình, nhưng mà hắn vẫn giữ đầy đủ cảnh giác.
Đột nhiên, phía trước lóe lên một bóng người, không phải Long Tiểu Thuần thì là ai?
“Lêu lêu lêu… Đám người xấu các ngươi, đi chết đi!” Long Tiểu Thuần làm mặt quỷ, nói.
Sắc mặt Long Hi trầm xuống, đưa tay lên chém một đao!
“Ai nha!”
Long Tiểu Thuần kêu lên quái dị, thân hình lóe lên, đúng là biến mất không thấy tung tích.
Bùm!
Trong một chiêu đó, đột nhiên có một cỗ năng lượng chấn động kinh người, trực tiếp đánh một Thiên Tôn tầng một nổ thành thịt vụn!
“Ngao Châu!” Hai mắt Long Hi trợn lên, giận dữ hét.
Ngao Châu này là bộ hạ cũ của Long Hi, tình cảm hai người rất sâu.
Không ngờ được thế mà lại bị Diệp Viễn giết chết ở ngay dưới mí mắt của mình.
Vừa rồi một chiêu đó, rõ ràng chính là Chân Kiếm Không Minh, không phải Diệp Viễn xuất thủ thì còn có thể là ai?
Một chiêu Chân Kiếm Không Minh này đánh ra, căn bản không có một chút chấn động năng lượng nào nên khó lòng phòng bị.
Cộng thêm trò giả thần giả quỷ vừa rồi của Long Tiểu Thuần đã hấp dẫn lực chú ý của mọi người, lần này đến ngay cả Long Hi cũng không phản ứng kịp.
“Nơi này… Tại sao nơi này lại có một chỗ không gian trùng điệp? Vì sao? Vì sao chúng ta chưa từng phát hiện được?” Long Hi gầm thét lên.
Long Hi cẩn thận kiểm tra một hồi, vừa rồi ở chỗ Diệp Viễn bất ngờ đánh lén, đúng là có không gian ẩn nấp!
Không gian ẩn nấp này là nơi bọn họ chưa từng phát hiện ra.
Thế nhưng, Diệp Viễn thế mà lại trốn ở chỗ đó xuống tay với bọn họ!
Nói cách khác, Diệp Viễn hiểu rõ vết nứt không gian này hơn so với đám người bọn họ!
“Đuổi theo! Lão tử cho dù phải lật ngược vết nứt không gian này lên cũng phải tìm được ngươi!”
Trong cơn thịnh nộ, Long Hi bước chân đi vào vùng không gian trùng điệp này.
Xoạt!
Ở phía xa, một bóng người hiện lên, Long Hi không nói hai lời, phi một đao qua.
Nhưng mà, bóng người kia lắc mình một cái, nhẹ nhàng linh hoạt tránh thoát một đao này, lại biến mất không thấy tung tích lần nữa.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!