Lâm vào vòng vây, cùng là bởi vì nàng tùy hứng.
Trong lòng Long Tiểu Thuần vô cùng uất ức.
Diệp Viễn chỉ cười ha ha, đưa tay chậm rãi rút trường kiếm ra.
Trên thân kiếm, ngay cả một giọt máu cũng không có.
Đám người Long Kiêu nhìn thấy một màn này, hai mắt trợn tròn xoe.
“Đây… Đây sao có thể?” Long Kiêu không dám tin nói.
Một Thiên Tôn tầng một bị một Thiên Tôn tầng một khác đâm một kiếm xuyên ngực thế mà không khác gì người bình thường?
Long Tiểu Thuần há to miệng, vẻ mặt không dám tin.
“Ha ha, ngươi quên rồi sao, cơ thể của ta rất mạnh! Chút trình độ tấn công ấy, sao có thể khiến ta bị thương?” Diệp Viễn khẽ cười nói.
Con ngươi Long Kiêu co rụt lại, dường như nghĩ tới điều gì, hoảng sợ nói: “Hoàn mỹ thất chuyển! Hắn… hắn là hoàn mỹ thất chuyển!”
“Cái gì? Trên đời này, thật sự có người có luyện thành hoàn mỹ thất chuyển?”
“Nghe nói hoàn mỹ thất chuyển có thể đao thương bất nhập, phòng ngự không có kẽ hở! Trừ phi cảnh giới vượt xa rất nhiều, nếu không đến ngay cả phòng ngự cũng căn bản không phá nổi. Không ngờ được, thế mà lại là thật!”
“Niết Bàn Kiếp khủng bố như thế, hắn sao có thể vượt qua vậy?”
…
Một đám Thiên Tôn cùng vang lên thanh âm kinh hô, hiển nhiên đã bị danh từ hoàn mỹ thất chuyển này làm cho chấn kinh.
Cơ thể Long Tộc cực kỳ mạnh mẽ, cũng chính vì vậy mà bọn họ đều vô cùng theo đuổi đối với hoàn mỹ thất chuyển.
Thế nhưng đã có vô số người đi trước từng thử qua, mà kết quả đều là lấy thất bại kết thúc.
Vậy mà hôm nay, thế mà bọn họ lại gặp được một hoàn mỹ thất chuyển sống sờ sờ, sao có thể không sợ hãi?
Long Kiêu cắn răng nói: “Tiểu tử, hóa ra đây mới là lá bài tẩy của ngươi! Có điều, dừng ở đây được rồi!”
Oanh!
Khí thế cường đại bạo phát ra ngoài, uy áp của Thiên Tôn tầng bốn khiến cho không gian cũng vì thế mà run rẩy.
Diệp Viễn lại không thèm để ý, cười nhạt nói: “Lá bài tẩy của ta còn rất nhiều đấy! Từ giờ trở đi, ngươi hãy từ từ nhấm nháp một vài thủ đoạn của ta đi, nếm thử tư vị thế nào… gọi là đau khổ!”
Thân hình Diệp Viễn khẽ động, trực tiếp di chuyển rời đi.
Cái quay người trước đó thật ra là Diệp Viễn cố ý làm thế.
Vì sao, chính là vì đột phá vòng vây của những người này.
Chỉ cần đột phá được, dựa vào sức mạnh pháp tắc không gian của hắn, những người này muốn đuổi theo hắn thì sẽ rất khó.
“Còn muốn chạy, nào có dễ dàng như vậy? Ăn một đao của ta!”
Long Kiêu giơ đoản đao trong tay lên, khí huyết xông thẳng lên trời, một đao mang theo sức mạnh kinh thiên trực tiếp phá vỡ bầu trời, trong nháy mắt đuổi kịp Diệp Viễn.
Nhưng mà đúng vào lúc này, thân hình Diệp Viễn lắc lư một cái, đúng là biến mất không thấy tung tích.
Một đạo kinh thiên này của Long Kiêu thật sự đã đánh hụt!
“Không hay rồi, tiểu tử này đã trốn vào vết nứt không gian! Đuổi theo!” Long Kiêu híp mắt nói.
…
Trong vết nứt không gian, vẻ mặt Long Tiểu Thuần kinh hỉ.
Vừa rồi Diệp Viễn bị thương đã làm cho nàng sợ hãi.
Nhưng mà giờ khắc này, áy náy đã sớm bị nàng ném lên đến chín tầng mây.
“Ha ha ha…, quá kích thích! Diệp Viễn, thật sự là quá kích thích!” Long Tiểu Thuần đã sớm quên mất lo lắng hãi hùng vừa rồi, vẻ mặt tràn ngập hưng phấn.
“Tiểu Thuần, có muốn chơi đùa không?” Diệp Viễn cười nói.
“Muốn, muốn! Diệp Viễn, chơi như thế nào?” Long Tiểu Thuần vỗ tay khen hay nói.
Phản ứng của nàng đúng là không giống người bình thường, nếu là người khác ở thời điểm này, nhất định sẽ trợn mắt lên mắng Diệp Viễn một trận.
Đến lúc nào rồi mà còn chơi đùa?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!