“y, Long Trì đúng thật là có nhã hứng! Nhãn rỗi không có việc gì, thế mà lại tự gọi mình là heo?”
Ngay lúc Long Trì đang hô tô “Long Trì là heo”, thì đột nhiên một người trung niên xuất hiện tại đỉnh Thạch Tháp, vẻ mặt đăm chiêu.
Long Trì nhướng mày, nói: “Ngao Húc huynh, ngươi tới đây làm cái gì?”
Ngao Húc cười ha ha, nói: “Đầu tiên ngươi đừng quản ta tới làm cái gì, ngược lại là ngươi đúng là có suy nghĩ khác người đấy, bản đế cách xa cả trăm dặm cũng có thể nghe được tiếng kêu gào của ngươi. Ha ha, huyết mạch Long tộc chúng ta vô cùng tôn quý, cho dù ngươi cam chịu thì cũng đừng đánh đồng mình với loại sinh vật cấp thấp như heo chứ!”
Mặt Long Trì tối sầm lại, hận ý trong lòng đối với Diệp Viễn lại càng thêm mấy phần.
Ngao Húc này là cường giả Thiên Đế của trại Tử Long Thiên Trại, bị hắn thấy cảnh này, vậy thì chuyện xấu của mình chẳng phải sẽ bị truyền đến Thiên Trại sao?
Mặt mũi này, chẳng lẽ muốn mất khắp toàn bộ Trấn Đông Hư Giới sao?
Cũng may Ngao Húc này và hắn có quan hệ không tệ, Long Trì thở dài, nói: “y! Ngao Húc huynh đừng nói nữa! Bây giờ, ta tức đầy một ngực, sắp muốn nổ tung rồi!”
Ngao Húc biết Long Trì ở trại Vũ Long là một tay che trời, dường như còn át cả Long Chủ Long Khê Nguyệt.
Bây giờ, tình cảnh này, hẳn là không nên xuất hiện mới đúng.
“Ồ? Trong trại Long Vũ này còn có người có thể bức ngươi thành dạng này?” Ngao Húc hiếu kỳ nói.
Vẻ mặt Long Trì khổ sở nói: “Trước kia không có, nhưng mà bây giờ… haz!”
Hắn nói lại tất cả mọi chuyện đã xảy ra, đương nhiên hành động bá đạo của Long Hạo thì hắn lựa chọn quên nó đi.
Ngao Húc nghe xong, vẻ mặt không khỏi chấn kinh.
“Ngươi nói là, hắn chỉ dùng thời gian mười năm, đã đột phá Thiên Tôn ở trong Long Nhãn Động, đạt được ấn ký Thiên Long, còn tìm được đường trở về?” Ngao Húc hỏi ngược lại.
Long Trì gật đầu nói: “Đúng là như thế!”
“Ta phi! Đúng là như thế cái gì! Long Trì lão nhi, bản đế coi ngươi là bằng hữu, ngươi lại lấy bản đế ra làm con khỉ đùa nghịch đúng không?” Ngao Húc trực tiếp mắng vào mặt Long Trì, hắn cản bản không tin những gì Long Trì nói.
Có điều, đúng vào lúc này, Ngao Húc khẽ di một tiếng, một đạo mật lệnh màu trắng xuất hiện trong hư không, rơi vào trong tay Ngao Húc.
Ngao Húc đưa tay bắt lấy, nắm mật lệnh trong tay, đưa thần thức vào trong xem xét, sắc mặt không khỏi hoàn toàn thay đổi.
“Long Trì, ngươi nói tiểu… Thiên Long chi tử kia tên là gì?” Ngao Húc trầm giọng hỏi.
“Hắn tên là Diệp Viễn!” Long Trì cắn răng nói.
Có được lời khẳng định chắc chắn, trên mặt Ngao Húc đầy vẻ chấn kinh nói: “Nói như vậy thì những lời ngươi vừa mới nói đều là sự thật đúng không?”
Long Trì gằn giọng nói: “Đương nhiên là thật!”
Ngao Húc há to miệng, mặt tràn đầy vẻ không dám tin.
Chuyện Long Trì nói, mỗi một chuyện đều là không thể tin được, huống chi, còn cùng lúc xảy ra ở trên một người.
Chuyện này, quá không thể tưởng tượng nổi!
Long Trì nhìn Ngao Húc, nói “Ngao Húc huynh đến trại Vũ Long, chẳng lẽ là…”
Ngao Húc gật đầu nói: “Không sai, trận chiến Long Tử sắp bắt đầu, ta tới để mời Long Tiểu Thuần tham gia. Có điều… Vừa rồi trong trại truyền mật lệnh tới, nói trên bia Long Ấn lại thêm một cái tên, tên là Diệp Viễn, chính là xuất thân ở trại Vũ Long các ngươi! Thật sự không ngờ được, một trại Vũ Long nho nhỏ thế mà xuất hiện đến hai Thiên Long chi tử!”
…
“Ha ha, Diệp Viễn, gặp cô tổ nãi nãi, ngươi không nên dập đầu sao?” Long Tiểu Thuần đùa Diệp Viễn nói.
Diệp Viễn không còn gì để nói, cái trò này có thể để cho Long Tiểu Thuần chơi mười năm.
Có điều, Long Khê Nguyệt lại trầm giọng nói: “Tiểu Thuần, không được vô lễ! Không nói đến chuyện Diệp Viễn có được ấn ký Thiên Long, chỉ nói đến hắn là phản tổ Long hồn đã chẳng khác nào là truyền nhân của đại ca, luận bối phận là ngang hàng với con! Tuổi của con nhỏ hơn với hắn, phải gọi hắn một tiếng đại ca!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!