“Ha ha, thuộc về ngươi?”
Diệp Viễn giận quá hóa cười, nhưng trong lời nói lại tràn đầy sát ý.
Lục Nhi là vảy ngược của Diệp Viễn.
Vì nàng, thậm chí Diệp Viễn còn không tiếc vận dụng cả Chấn Thiên Lôi.
Hiện tại, tên Long Hạo này thế mà lại ở ngay trước mặt mình khiêu khích như vậy, hắn làm sao có thể không tức giận?
Long Hạo lại không hề hay biết, làm một vẻ mặt đắc ý nói: “Không sai, thuộc về ta! Ngươi có khả năng không biết ta là ai, ta là... Khụ khụ khụ...”
Long Hạo dùng giọng điệu cứng rắn nói được phân nửa, thanh âm bỗng nhiên im bặt, tựa như con vịt bị nắm cuống họng vậy.
Hai tay Diệp Viễn đã nắm ở trên cổ hắn.
Bị lực đạo khổng lồ truyền đến, Long Hạo có cảm giác như cổ của mình đều sắp bị bẻ gãy, mặt trướng đến đỏ bừng, hai mắt trợn trắng.
“Ngươi mới vừa nói, thuộc về ngươi?” Lời nói của Diệp Viễn không mang theo một chút tình cảm nào, lực đạo trên tay càng ngày càng mạnh.
Bây giờ lực lượng nhục thể của hắn đã đạt tới cấp sáu đỉnh phong, lực lượng khổng lồ cỡ nào?
Đứng trước mặt Lục Chuyển Kim Thân hoàn mỹ, cho dù Long Hạo là Long tộc đi chăng nữa thì cũng không có lực để phản kháng.
“Nhân tộc tiểu tử, ngươi dám giương oai ở địa bàn Long tộc ta à? Buông Long Hạo ra, nếu không... hôm nay ngươi chết chắc!” Bên cạnh, một người trẻ tuổi nói.
Phù phù!
“Khụ khụ khụ...”
Long Hạo rơi xuống đất, ôm cổ ho một cách kịch liệt.
Đám người thấy thế còn tưởng rằng Diệp Viễn chịu thua.
“Ha ha, tiểu tử, coi như ngươi thức thời! Nơi này không tới phiên ngươi đến giương oai!” Một người trẻ tuổi khác nói.
“Diệp mỗ mới tới làm khách, không muốn trêu chọc thị phi. Ba người các ngươi, dập đầu nhận sai với Lục Nhi cùng Phỉ Nhi sư tỷ, chuyện này... coi như xong.” Diệp Viễn căn bản cũng không để ý đến đối phương chỉ thản nhiên nói.
Nghe nửa câu đầu, mọi người còn tưởng rằng Diệp Viễn đã sợ.
Nhưng sau khi nghe nửa câu sau, mọi người không khỏi cảm thấy buồn cười.
Bảo ba người này quỳ xuống dập đầu, điều này làm sao có thể?
“Tiểu tử nhân tộc này thật đúng là không biết trời cao đất rộng! Long Hạo chính là cháu trai của Hộ Pháp trưởng lão Long Trì, trong Vũ Long trại này, có ai dám trêu chọc?”
“Nhân tộc tiểu tử kia vừa rồi đánh lén nên đắc thủ, e rằng còn không hiểu rõ thực lực của ba người Long Hạo bọn hắn!”
“Long Hạo là đệ nhất thiên tài trong thế hệ trẻ tuổi, chỉ kém nửa bước là có thể đạt tới Thiên Tôn cảnh tầng bảy! Có lẽ tiểu tử này muốn nếm một chút mùi đau khổ rồi!”
...
Mọi người xung quanh nghe thấy lời nói của Diệp Viễn thì không khỏi lắc đầu một phen.
Long Hạo ỷ vào gia gia của mình, cho nên ở trong Vũ Long trại này không một ai dám trêu chọc.
Hai người khác là Long Phi, Long Thành, cũng đều là cháu trai của Vũ Long trại trưởng lão.
Bối cảnh của ba người này cực kỳ cường đại, ai mà dám trêu chọc chứ?
Huống hồ ba người này liên thủ lại, Thiên Tôn không ra mặt thì gần như không có đối thủ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!