“Không được, ngươi không thể bái hắn làm thầy! Ngươi bái hắn làm thầy, vậy chẳng phải ta trực tiếp biến thành bối phận thấp?”
“Ta nhất định phải bái Á Thánh làm vi sư! Qua cái thôn này thì không còn cái tiệm kia nữa rồi!”
“Ta nói không được chính là không được! Nếu như ngươi khăng khăng bái hắn làm thầy, ta sẽ khóc cho ngươi xem!”
“Ngươi như vậy là hung hăng càn quấy!”
“Ngươi như vậy là không nói đạo lý! Hừ!”
Trong đại điện của Tế Tư Thần Điện, hai bóng người do dự, dây dưa không dứt, chính là hai huynh muội Long Tiểu Hải Long và Tiểu Thuần.
Long Trĩ thì đứng sau lưng bọn họ, khẽ lắc đầu.
Cô nương Long Tiểu Thuần, xem ra thật khó chơi.
Tân La chậm rãi đi ra từ nội điện, nhìn thấy một màn này không khỏi cười nói: “Mấy vị chờ một lát, Xích Tiêu đại nhân đang thỉnh giáo Á Thánh đại nhân, Á Thánh đại nhân rất nhanh sẽ đi ra.”
Long Trĩ khẽ gật đầu, biểu thị đã biết.
Hắn là cường giả Thiên Đế, đương nhiên không cần phải có biểu hiện gì đối với Tân La.
Bây giờ Diệp Viễn đã tiến vào Tế Tư Thần Điện, thần điện lấy quy cách tối cao chiêu đãi hắn, kính hắn như Thần.
Mỗi ngày, một đám Thiên Tôn cứ sáng thì thỉnh an tối đến xin chỉ thị, cung kính không gì sánh được.
Xích Tiêu lại buông xuống tất cả kiêu ngạo, mỗi ngày đều thỉnh an Diệp Viễn, hắn muốn học hỏi thêm về phương diện đan đạo.
Mỗi một ngày đều là thắng lợi trở về.
Không bao lâu, Diệp Viễn chậm rãi đi ra từ nội điện, đi theo phía sau là hai đại Thiên Tôn Xích Tiêu cùng Cô Hồng.
Long Tiểu Thuần nhìn thấy Diệp Viễn liền “Xì...” một tiếng, đi đến trước mặt Diệp Viễn, chỉ vào hắn hung ác nói: “Diệp Viễn, không cho phép ngươi thu Tiểu Hải ca làm đồ đệ, nếu không hai chúng ta tuyệt giao!”
Diệp Viễn làm một vẻ mặt không hiểu gì, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.
Long Tiểu Hải thì giận dữ, kéo Long Tiểu Thuần lại, nói: “Tiểu Thuần, không được phép náo loạn! Á Thánh đại nhân, Long Tiểu Hải muốn bái ngài làm vi sư!”
Nói xong, Long Tiểu Hải trực tiếp quỳ xuống.
Diệp Viễn vội vàng đỡ lấy hắn, nói: “Tiểu Hải huynh ngàn vạn không được làm vậy! Ngươi có nghi hoặc gì về Đan Đạo, đại khái có thể tìm đến Diệp mỗ để nghiên cứu thảo luận, nhưng nếu bái sư thì tuyệt đối không nên nói. Ngươi cùng Tiểu Thuần đều là ân nhân cứu mạng của Diệp mỗ, ta làm sao có thể thu ngươi làm đồ đệ? Còn nữa, không cần mở miệng là một tiếng Á Thánh đại nhân, gọi tên của ta là được rồi.”
Long Tiểu Thuần vỗ vỗ bả vai Diệp Viễn, cười to nói: “Ha ha, vẫn là ngươi biết điều! Nếu Long Tiểu Hải bái ngươi làm thầy, vậy chẳng phải ta không duyên không cớ lại có bối phận thấp hơn hay sao? Long Tiểu Hải, ngươi đã nghe rõ chưa?”
Diệp Viễn không còn gì để nói, phản ứng của nha đầu này quả nhiên khác biệt với người thường.
Long Tiểu Hải làm một vẻ mặt buồn bực nói: “Thế nhưng... không bao lâu nữa chúng ta phải trở về Long tộc rồi! Đến lúc đó, ta đi đâu để thỉnh giáo ngươi chứ?”
Lúc này, Long Trĩ do dự một chút, vẫn là khom người thi lễ với Diệp Viễn, nói: “Long Trĩ gặp qua Á Thánh.”
Hắn có thể không để ý tới Tân La, nhưng đối mặt với một tồn tại có thể trấn áp, đứng ngang cùng hai đại Chí Tôn như Dược Tổ cùng Thánh Tổ Đại Tế Tư thì hắn không thể không thu hồi sự cao ngạo của Thiên Đế.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!