Xử lý xong Công Dương Liệt, Cấp Mặc chậm rãi quay người, nhìn về phía Tử Hư Thiên Đế cười lạnh nói: “Ha ha, bộ tộc Kỳ Lân ngươi đúng là uy phong thật lớn!”
Cả quá trình, Cấp Mặc đều là thờ ơ lạnh nhạt.
Chỉ là cường giả ở đây nhiều như vậy, chỉ có một mình Diệp Viễn phát hiện sự tồn tại của hắn.
Về phần uy phong của bộ tộc Kỳ Lân, đương nhiên là hắn đã nhìn thấy hết.
Sở dĩ không xuất thủ là bời vì hắn muốn xem cực hạn của Diệp Viễn, cũng muốn xem rốt cuộc tiềm lực của Diệp Viễn lớn bao nhiêu.
Mặc dù Thánh Tổ Đại Tế Tư phong Diệp Viễn là Á Thánh, nhưng thật ra Cấp mặc giống với Hồng Linh Đại Tế Tư, ít nhiều vẫn giữ nguyên ý kiến với Diệp Viễn.
Chỉ là một Chân Thần Cảnh, thế mà lại áp đảo ở trên 11 đại đệ tử, loại chuyện này đổi thành là ai cũng cảm thấy quá đường đột.
Có điều, nhìn trận kịch này, cảm quan của Cấp Mặc đối với Diệp Viễn đã hoàn toàn thay đổi.
Diệp Viễn chẳng những là khoáng thế kỳ tài Đan Đạo, khiến cho tất cả thiên tài Đan Đạo phải ảm đạm phai mờ mà đồng thời còn là thiên tài võ đạo!
Sức chiến đấu của Diệp Viễn, dường như khiến người cùng cấp phải xấu hổ.
Càng đáng sợ hơn chính là, Diệp Viễn dựa vào tu vi Chân Thần Cảnh lại có thể nắm trong tay đạo văn.
Khó trách sư tôn coi Diệp Viễn là đối thủ, dù chỉ là luận đan đạo, tương lai Diệp Viễn có thể vượt qua sư huynh đệ bọn họ, sợ rằng cũng là chuyện đã chắc như đinh đóng cột.
Lúc Tử Hư Thiên Đế biết được thân phận của Cấp Mặc, cũng là hít vào một ngụm khí lạnh.
Hắn chẳng thể ngờ được, Thánh Tổ Đại Tế Tư đối với Á Thánh này lại coi trọng như thế, có thể phái đệ tử thân truyền của chính mình đến đây.
Thiên Đế không liên quan đến nhân gian.
Nhưng mà dạng đỉnh phong như Cấp Mặc này, thậm chí đến cả tranh chấp của Thiên Đế cũng cực ít tham dự.
Đỉnh cao cường giả hậu kỳ Thiên Đế, mới chính là người đứng đầu Thông Thiên Giới!
Nhưng mà Ngự Thần Đại Tế Tư lại vì một tên Diệp Viễn mà có thể tự mình giáng lâm nhân gian.
Có điều, cho dù đối mặt với Ngự Thần Đại Tế Tư thì Tử Hư Thiên Đế cũng không thể làm yếu khí thế của bộ tộc Kỳ Lân, hắn lập tức khom người thi lễ với Cấp Mặc, trầm giọng nói: “Lời này của Ngự Thần đại nhân, Tử Hư không hiểu. Cho dù Diệp Viễn là Á Thánh, hắn giết đệ nhất thiên tài đan đạo của bộ tộc Kỳ Lân ta, khiến cho thực lực đan đạo của tộc ta chịu tổn hại lớn, rồi lại chiếm Đế Cốt của tộc ta, lẽ nào bộ tộc Kỳ Lân ta là vô cớ xuất binh?”
Ngự Thần Đại Tế Tư nhìn chằm chằm Tử Hư Thiên Đế, sau khi thấy người chột dạ, mới thản nhiên nói: “Ha ha, bộ tộc Kỳ Lân ngươi đúng là biết trả đũa! Từ lúc Á Thánh đi vào thành Tây Trì, bản đế vẫn luôn chú ý. Chuyện này, vốn là bộ tộc Kỳ Lân ngươi gây chuyện trước, Á Thánh vẫn luôn nhẫn lại, các ngươi lại được đà lấn tới. Kỳ Chân bội ước thì cũng thôi đi, còn tuyên bố bảo Á Thánh dâng Đế Cốt lên rồi thỉnh tội. Ha ha, Á Thánh sư tôn đích thân phong, các ngươi lại bảo hắn thỉnh tội, các ngươi là không để Á Thánh vào mắt hay là không để sư tôn vào mắt? Hả?”
Lúc nói xong chữ cuối cùng, mắt hổ Cấp Mặc trừng một cái, một cỗ hồn lực mạnh mẽ đâm thẳng vào thần hồn Tử Hư Thiên Đế.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!