Chẳng lẽ, thời điểm hắn giết chết Kỳ Chân đã sớm chuẩn bị tốt tinh thần lấy mạng để đền?
Nhưng mà, bất kể là như thế nào thì chuyện Diệp Viễn tự mình nguyện ý đi đương nhiên tốt nhất.
Nếu không, tội danh bất kính với Á Thánh khó mà tránh được.
Nếu như Thánh Tổ Đại Tế Tư thật sự muốn truy cứu trách nhiệm, khẳng định hắn chính là hình nhân thế mạng kia.
Tân La khom người thi lễ đối với Diệp Viễn, nói: “Á Thánh đại nhân hiểu rõ đại nghĩa, Tân La bội phục.”
Diệp Viễn nhìn Tân La, cười lạnh nói: “Bớt ở đây giả vờ giả vịt đi, ngươi bố trí nhiều thiên la địa võng ở xung quanh như vậy, chẳng lẽ cho rằng ta thật sự không biết? Nếu bản Thánh muốn đi, ngươi cho rằng chỉ dựa vào những người này thì có thể ngăn được ta?”
Tân La nghe vậy không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Hắn bày ra thiên la địa võng, đều là cường giả Thiên Tôn, vậy mà Diệp Viễn cũng nhận ra?
Không đợi hắn kịp phản ứng, Diệp Viễn đã bước ra một bước, đi vào hư không.
Diệp Viễn đánh giá lão giả trước mắt, lão giả tóc bạc nhưng mặt hồng hào, không phát nộ nhưng lại tự uy, khiến cho người ta có một loại cảm giác chìm sâu như biển.
Thiên Đế, đó là nhân vật trên trời, là Chúa tể chân chính của thế gian này.
Mặc dù Công Dương Liệt cũng là Thiên Đế, nhưng lại có xuất thân là nô bộc cho nên thiếu đi mấy phần bá khí, ở trước mặt Diệp Viễn cũng không dám lộ ra khí tức Thiên Đế thật sự.
Thiếu Duẫn Thiên Đế trước mắt đây mới được coi như là cường giả Thiên Đế đúng nghĩa.
Thiếu Duẫn Thiên Đế đánh giá Diệp Viễn, giống như muốn nhìn thấu đối phương.
Khí tràng của hắn cực kỳ cường đại, cường giả Yêu tộc phía dưới đã có không ít người đã quỳ xuống.
Nhưng Diệp Viễn đứng cách hắn gần như thế mà lại giống như một người không hề có chuyện gì xảy ra.
Vụt!
Trong đám người, đột nhiên có một bóng người màu trắng phóng lên tận trời.
Thế nhưng còn chưa đi được bao xa thì thân hình của nàng không tự chủ được mà lùi trở về, giống như đi ngược lại.
“Trĩ thúc, ngươi làm gì vậy?” Long Tiểu Thuần làm một vẻ mặt không cam lòng nói với lão giả Long tộc bên cạnh.
Mặt Lão giả không chút biểu cảm, thản nhiên nói: “Đây không phải chuyện rảnh rỗi mà ngươi nên quản!”
Long Tiểu Thuần giơ nắm tay lên, cả giận nói: “Đây làm sao có thể là chuyện rảnh rỗi? Diệp Viễn giết Kỳ Chân chẳng khác gì là báo thù thay Tiểu Hải ca, cho nên chính là bằng hữu của Long tộc ta!”
Long Tiểu Hải cũng ở một bên khuyên nhủ: “Trĩ thúc, ngài ra tay giúp Diệp huynh đệ đi!”
Long Trĩ không nhúc nhích chút nào, thản nhiên nói: “Lần này đi ra ngoài, nhiệm vụ của lão phu là bảo vệ sự an toàn của các ngươi. Mặc dù ta không sợ tên Kỳ Thiếu Duẫn kia, nhưng cũng không muốn dây vào cái phiền toái này. Thực lực của cường giả Thiên Đế các ngươi cũng đã biết. Tiểu Thuần, nếu như ngươi còn dám náo loạn thì ta sẽ nói hết chuyện trên đoạn đường cho mẫu thân ngươi biết.”
Câu nói cuối cùng kia quả nhiên có lực sát thương cực lớn, Long Tiểu Thuần không sợ trời không sợ đất giống như nghe thấy tên của một con thú hoang, sắc mặt bị dọa đến mức trắng bệch.
Nhưng mà ý tứ trong lời nói của hắn thật sự là không sợ Thiếu Duẫn Thiên Đế!
Long Trĩ này đúng là một vị Thiên Đế của Long tộc che giấu thực lực!
“Trĩ thúc, ngươi không đàng hoàng!” Long Tiểu Thuần pHồng Âmá, làm một vẻ mặt bất mãn nói.
Long Trĩ vẫn thản nhiên như cũ, nói: “Long Tiểu Thuần, chuyện ngươi gây ra suốt dọc đường, nếu như không phải có Trĩ thúc ở đây thì có thể ngươi đã đâm thủng trời rồi! Ngươi đã quên ai là người ở phía sau lau mông cho ngươi à? Ngươi nói Trĩ thúc không đàng hoàng, cái tội danh này, Trĩ thúc không cõng nổi!”