Luyện đan là một quá trình cực kỳ phức tạp, bất kỳ một chi tiết rất nhỏ nào cũng đều có thể quyết định phẩm chất cuối cùng của đan dược.
Hiển nhiên, ngoài cảnh giới ra thì Diệp Viễn đều đã đem các phương diện luyện đan khác làm đến cực hạn!
Chỉ cần hắn đạt đến cảnh giới thì cho dù ngay cả Thánh Tổ Đại Tế Tư ở chỗ này, làm sao có khả năng không thể không đấu một trận?
Giờ này khắc này Xích Tiêu mới thật sự cảm nhận được một cách rõ ràng vì sao Thánh Tổ Đại Tế Tư lại phong Diệp Viễn là Á Thánh.
Thực lực như vậy, đơn giản không có kẽ hở a!
Trừ khi cảnh giới Đan Đạo có thể hoàn toàn nghiền ép hắn, nếu không căn bản cũng không có mảy may phần thắng.
Càng đáng sợ chính là, Diệp Viễn chưa đến hai ngàn tuổi a!
Còn hắn thì sao?
Danh xưng thiên tài Đan Đạo, toạ hạ đệ tử của Hồng Linh Đại Tế Tư, nhân tài thế hệ trẻ tuổi kiệt xuất.
Thế nhưng so sánh với Diệp Viễn thì hắn đã là một lão già!
Tiềm lực của Diệp Viễn căn bản không có cách nào tưởng tượng nổi.
Khi mọi chuyện đã lắng xuống, cái Tinh Hải mênh mông kia lại hóa thành một mảnh trận đồ, dần dần dung nhập vào trong dược đỉnh.
Đan thành!
Cuối cùng mọi người cũng tỉnh ngộ lại từ trong khiếp sợ, mọi ánh mắt đều tập trung vào thân ảnh trẻ tuổi trên lôi đài kia.
“Kỹ thuật thần kỳ khó lường! Thật sự là thần kỳ khó lường a! Thì ra đây chính là thực lực chân chính của Á Thánh đại nhân! Cái danh Á Thánh, thật sự danh xứng với thực!”
“Ta rốt cuộc hiểu rõ vì sao Thánh Tổ Đại Tế Tư lại phong hắn làm Á Thánh.”
“Mặc dù ta xem Á Thánh đại nhân luyện đan không hiểu cho lắm, nhưng mà hắn thật sự rất lợi hại, vô cùng lợi hại!”
...
Giờ này khắc này đã không còn ai tiếp tục chất vấn quyết định của Thánh Tổ Đại Tế Tư.
Diệp Viễn dùng một loại phương thức gần như nghiền ép để chiến thắng ngươi cùng giai cấp như Xích Tiêu.
Trong cùng thế hệ, gần như vô địch!
Người như vậy không xứng đáng làm Á Thánh, vậy thì ai xứng?
Mặc dù ở đây có rất nhiều Yêu tộc Tế Tư, thậm chí còn có cả Tế Tư lục tinh, tương đương với Diệp Viễn.
Thế nhưng Diệp Viễn luyện đan, bọn hắn căn bản xem không hiểu.
Cảnh giới của Diệp Viễn cao hơn bọn họ rất rất nhiều.
Nhưng mà điều này cũng không ảnh hưởng đến việc bọn hắn cảm thấy Diệp Viễn lợi hại, bởi vì loại chuyện này không làm giả được, liếc qua là thấy ngay.
Xích Tiêu đã bỏ cuộc, hắn có tiếp tục đi chăng nữa thì cũng không còn ý nghĩa gì, mặc dù những linh dược này đều vô cùng trân quý, thế nhưng hắn đã mất đi dũng khí để tiếp tục.
Hắn chậm rãi đi đến trước mặt Diệp Viễn, cúi rạp người, cung kính nói: “Xích Tiêu không biết tự lượng sức mình mà khiêu chiến Á Thánh đại nhân, xin Á Thánh đại nhân giáng tội.”
Không có người nào cảm thấy cử chỉ của Xích Tiêu có gì không ổn, ngược lại bọn hắn cảm thấy đấy là chuyện đương nhiên.
Thực lực như Xích Tiêu mà lại đi khiêu chiến Diệp Viễn, hoàn toàn chính xác được xưng tụng là không biết tự lượng sức mình.
Mặc dù cùng là Tổ cảnh, nhưng thực lực luyện đan chân chính căn bản không chỉ ở trên một phương diện.
Lúc này Xích Tiêu đã sớm thu hồi khí chất cuồng ngạo, ở trước mặt Diệp Viễn cung kính như một học trò nhỏ.
Hắn đã bội phục Diệp Viễn đến mức đầu rạp xuống đất.
Hắn chưa bao giờ nghĩ qua trong thế hệ trẻ tuổi vẫn còn có tồn tại bậc này.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!