Sau lưng Kỳ Chân, sắc mặt của đám người Kỳ Trần càng ngày càng kinh ngạc, càng ngày càng ngưng trọng.
Đánh giá của Kỳ Chân đối với Diệp Viễn, quá cao!
Khuôn mặt Kỳ Trần gần như có thể vặn ra nước.
Trái tim của hắn theo lời Kỳ Chân nói, đã chìm đến đáy cốc rồi.
Lời nói của Kỳ Chân có ý tứ gì?
Thánh Tổ Đại Tế Tư, Tự Thần lão tổ, đây là bực tồn tại thế nào, vậy mà Kỳ Chân lại đánh đồng bọn họ lại với Diệp Viễn.
Đây chẳng phải là đại biểu rằng, cho dù là Kỳ Chân tiến lên cũng không có một chút phần thắng nào hay sao?
Kỳ Chân ở bộ tộc Kỳ Lân chính là tồn tại được vinh dự kế tiếp Tự Thần lão tổ, địa vị cao cỡ nào.
Nếu không phải như vậy thì Kỳ Trần làm sao.có thể thề thốt muốn lấy bình Ngọc Tịnh Chân Hỏa ra đánh cược.
“Kỳ Chân, vậy đổi lại là ngươi lên thì có mấy phần chắc chắn?” Kỳ Trần trầm mặt hỏi.
Kỳ Chân lắc đầu, nói: “Một phần nắm chắc cũng không có!”
Tất cả mọi người đều chấn động toàn thân!
Kỳ Chân nói, ngay cả một phần nắm chắc cũng không có!
Với thực lực của Kỳ Chân hiện tại, phải có thực lực mạnh bao nhiêu mới có thể khiến hắn nói ra những lời này?
Tất cả mọi người ở đây đều vô cùng hiểu rõ Kỳ Chân, trên phương diện Đan Đạo hắn luôn tự tin không người nào có thể đánh vỡ.
Nhưng mà bây giờ, Kỳ Chân lại không dám nói có thể nắm chắc được cho dù là một thành.
Đây là khái niệm gì?
“Cái này... Cái này làm sao có thể? Đại ca, ngươi chính là tồn tại sẽ kế thừa y bát của Tự Thần lão tổ a, làm sao có khả năng ngay cả một tên Tế Tư lục tinh cũng đều không đối phó được?” Kỳ Vân làm một vẻ mặt không dám tin nói.
Kỳ Chân lắc đầu nói: “Trước đó, cho dù ta biết hắn là cường giả Tổ cảnh nhưng cũng không cho rằng hắn có thể tạo thành uy hiếp gì đối với ta. Thế nhưng sau khi chứng kiến được thuật luyện dược của hắn thì ta không thể không thừa nhận, cái danh Á Thánh này của hắn quả thực không sai!”
Thực lực đúng với danh xưng!
Đây là đánh giá của Kỳ Chân đối với Diệp Viễn!
Tất cả mọi người đều sợ hãi kinh ngạc, thời điểm bọn hắn biết Diệp Viễn là Á Thánh thì đa phần đều là xem thường cùng khinh thường.
Nhưng mà bây giờ Kỳ Chân lại đánh giá hắn cao như vậy.
...
Diệp Viễn vẫn chuyên chú luyện đan, từng chùm lưu quang bay ra từ trong dược đỉnh, tụ hợp vào trong tinh thần, đánh nát rồi gây dựng lại.
Từng tia quang mang giống ánh cực quang, đẹp không sao tả xiết.
Trên quảng trường, vô số Yêu tộc giống như đã bị đưa vào sâu trong tinh không, ngao du thiên địa.
Loại cảm giác này, làm cho lòng người mê mẩn khó dứt.
Không có khí tràng thanh thế doạ người, cũng không hề ầm ĩ vang trời để thu hút ánh mắt người khác, hết thảy đều là tự nhiên phát sinh như thế.
Dưới bầu không khí mà Diệp Viễn kiến tạo nên, tất cả mọi người đều đã quên đi Xích Tiêu, quên rằng vẫn còn đang đấu đan.
Bọn hắn chỉ là đơn thuần thưởng thức, đơn thuần cảm thụ.
Trận đấu đan này Diệp Viễn đã trở thành một người biểu diễn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!