Bọn người Hạo Phong, Thiên Tuyệt vẻ mặt mờ mịt, Thần Hạt Thiên Tôn ở trước mặt này, thật sự là Thần Hạt mà bọn họ quen biết kia sao?
Thần Hạt Thiên Tôn này, là người ai cũng không phục.
Bây giờ, lại cúi đầu nghe theo Diệp Viễn, bọn họ thật sự là không thể tin được vào con mắt mình.
“Diệp Viễn, hôm nay xem như bản tôn thua! Ta chỉ xin ngươi nể mặt chúng ta là Nhân tộc, tha cho chúng ta rời đi!” Hạo Phong Thiên Tôn cắn răng nói.
Mặc dù nhận thua, nhưng mà trong mắt Hạo Phong Thiên Tôn chợt lóe lên vẻ oán độc.
Thiên Tôn Nhân tộc khác cũng vô cùng cảm thán, Hạo Phong Thiên Tôn không ai bì nổi, thế mà lại cúi đầu với một Chân Thần Cảnh.
Bọn họ đều hiểu rõ, Hạo Phong Thiên Tôn là người cao ngạo thế nào.
Người như vậy, lòng cao hơn trời, sao có thể chịu thua?
Diệp Viễn nhìn Hạo Phong cười nhạt nói: “Đương nhiên, Diệp Viễn ta không phải người thích giết chóc. Những người khác có thể rời đi, duy chỉ có ngươi và Nhược Phong Thiên Tôn, sợ rằng sẽ phải vĩnh viễn ở lại nơi này.”
Hạo Phong Thiên Tôn nghe vậy, sắc mặt đại biến, vẻ mặt kinh sợ nhìn về phía Diệp Viễn, giận dữ hét: “Ngươi… Hèn hạ!”
Diệp Viễn bật cười nói: “Hèn hạ? Ha ha, trước đó ta đã cảnh cáo ngươi, xem như cho ngươi một cơ hội, là ngươi không trân quý. Nếu thân phận của ta đã tiết lộ ra ngoài, lẽ nào ngươi cho rằng ta sẽ chờ ngươi tới cửa báo thù sao?”
Thân phận của Diệp Viễn và Lục Nhi cũng không phải là bí mật, Hạo Phong Thiên Tôn chỉ cần hơi hỏi thăm một chút, thì có thể biết hắn đến từ hoàng thành Thiên Ưng.
Bị một đại cao thủ Thiên Tôn tầng bảy ngày đêm nhớ đến, cho dù Diệp Viễn có năng lực thông thiên cũng khó phòng bị chu toàn.
Diệp Viễn cũng không phải là người lạm sát kẻ vô tội, ân oán giữa hắn và Hạo Phong Thiên Tôn chỉ là ân oán cá nhân, hắn không muốn liên lụy quá nhiều người.
Dù sao, đây đều là cường giả Nhân tộc, một khi tất cả chết ở chỗ này, sợ rằng toàn bộ Cực Bắc sẽ sinh linh đồ thán.
Loại chuyện này, Diệp Viễn không làm được.
Hắn nhìn về bốn phía, lạnh lùng nói: “Chuyện hôm nay, chỉ là ân oán cá nhân giữa ta và Hạo Phong! Không muốn chết, nhanh cút cho ta!”
Một đám Thiên Tôn hai mặt nhìn nhau, Hạo Phong cắn răng trầm giọng nói: “Các ngươi đừng bị kế ly gián của tiểu tử này lừa gạt! Rõ ràng hắn đã đầu phục Yêu tộc, muốn chia ra để lần lượt diệt Nhân tộc Cực Bắc chúng ta!”
“Ha ha, Hạo Phong, ngươi nói lời này cũng quá vũ nhục trí thông minh của chúng ta rồi! Ngươi muốn kéo cúng ta cùng xuống nước, không có cửa đâu! Vốn dĩ bản tôn tới đây là bất đắc dĩ, Phong Thiên Dương chết đối với chúng ta đều là chuyện tốt. Bây giờ, có người tới thu thập ngươi, chúng ta còn vui mừng không kịp đây!” Diệt Vũ Thiên Tôn cười to nói.
“Hạo Phong, ngươi ở Cực Bắc làm mưa làm gió nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng đến lúc chấm dứt rồi! Trấn Hoang ta, không theo nữa.” Nói rồi, Trấn Hoang Thiên Tôn trực tiếp đi vào hư không, biến mất không thấy tăm hơi.
Có hai người dẫn đầu, Thiên Tôn khác cũng nhao nhao rời đi.
Vốn bọn người Thiên Tuyệt Thiên Tôn đã không phục Hạo Phong, nếu như không phải hắn đột phá Thiên Tôn tầng bảy, cưỡng ép những Thiên Tôn này tới đây, bọn họ tuyệt đối sẽ không dính vào chuyện này.
Bây giờ, có người thu thập Hạo Phong, bọn họ ước còn không được.
Bởi vậy, cũng có thể nhìn ra, Hạo Phong thống trị Nhân tộc Cực Bắc, chỉ dựa vào võ lực mà thôi, không có bao nhiêu người thật sự muốn đi theo hắn.
Nhìn từng Thiên Tôn rời đi, Hạo Phong Thiên Tôn gần như tuyệt vọng.
Diệp Viễn nhìn hắn, cười mà như không cười nói: “Xem ra, nhân duyên của ngươi chẳng ra sao cả, ngay cả một người ở lại cũng không có. Xem ra bình thường, ngươi ở Cực Bắc cũng không được lòng người!”
Hạo Phong Thiên Tôn nhìn Diệp Viễn, nghiến răng nghiến lợi, giận dữ hét: “Tiểu súc sinh đáng chết, hôm nay cho dù chết, bản tôn cũng muốn kéo theo ngươi!”
Tất cả mọi người không dự liệu được, đột nhiên Hạo Phong Thiên Tôn bạo phát.
Thiên Tôn giận dữ, thanh thế dọa người cỡ nào, cho dù là Liệp Phong Thiên Tôn cũng không kịp phản ứng.
Có điều, hắn cũng chỉ là cường giả ngang cấp với Hạo Phong Thiên Tôn, dù là chậm nửa nhịp cũng không theo kịp.
Chỉ thấy đột nhiên hắn đánh ra một quyền, khí thế vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng mà, Hạo Phong Thiên Tôn cũng không tránh một quyền này, mà toàn lực đánh về phía Diệp Viễn.
Đột nhiên, một năng lượng chấn động thiên địa, điên cuồng lao về phía Diệp Viễn.
Oanh!
Chỉ thấy một tiếng vang truyền đến, thân hình Hạo Phong Thiên Tôn bay ra ngoài giống như là diều đứt dây.
Nhưng mà, hắn cũng đã đánh ra một chưởng.
Mặc dù chỉ là một chưởng đánh ra trong lúc vội vàng, nhưng mà lực đạo của Thiên Tôn tầng bảy mạnh đến cỡ nào?
Cho dù chỉ là tùy tiện đánh ra một chưởng, giết chết một võ giả Chân Thần Cảnh cũng không cần tốn nhiều sức.
Nhìn thấy Hạo Phong Thiên Tôn cứng rắn chịu một quyền của mình, Liệp Phong Thiên Tôn tê cả da đầu.
Nếu như Á Thánh chết ở chỗ của mình, sợ rằng Thánh Tổ Đại Tế Tư sẽ nổi trận lôi đình đi?
“Á Thánh cẩn thận!”
Liệp Phong Thiên Tôn chỉ kịp kêu lên một tiếng, một chưởng đã đánh tới!
Oanh!
Chỗ Diệp Viễn đứng, không gian vỡ nát, linh khí bay tán loạn, ánh sáng kịch liệt làm mọi người không mở nổi mắt.
Khi ánh sáng tiêu tán, nơi đó đã sớm không thấy thân ảnh của Diệp Viễn.
Tất cả cường giả Yêu tộc đều tê dại da đầu, Á Thánh dưới sự bao vây trùng điệp của bọn họ lại bị người khác giết?
Đây… Đây là tạo nghiệt mà!
Thánh Tổ Đại Tế Tư giận dữ, thảo nguyên Cực Bắc sẽ không còn một ngọn cỏ!
“Đáng chết! Đáng chết! Đáng chết! Bản tôn giết ngươi!”
Liệp Phong Thiên Tôn gầm thét với Hạo Phong Thiên Tôn, bất ngờ đánh một quyền tới.
Oanh!
Hạo Phong cứng rắn chịu một quyền, lúc này đã bị trọng thương, sao còn có thể là đối thủ của Liệp Phong?
Một quyền này, hắn không đỡ được.
Có điều, trên mặt hắn không có nửa điểm chán nản, mà lại cười to nói: “Ha ha… Khụ khụ… Ha ha ha, Á Thánh chó má gì chứ, còn không phải chết ở trong tay bản tôn sao? Thiên Dương, vi phụ thay con… Khụ khụ… Báo thù rồi!”
Hạo Phong Thiên Tôn vừa ho ra máu, vừa thoải mái cười ha hả.
Liệp Phong Thiên Tôn nổi giận đùng đùng, nhưng mà Hạo Phong đã ôm lòng muốn chết, phẫn nộ của hắn căn bản là vô dụng.
Nhất thời sơ sẩy, lại để Á Thánh chết, hắn khó chối tội!