Nhìn Diệp Viễn bình tĩnh thu hồi Cốt Kiếm, hai mắt Nhược Phong Thiên Tôn như muốn phun ra lửa.
Tương lai của Hạo Phong Tập, thế mà lại bị giết chết dưới mí mắt hắn như thế.
Hắn cho rằng dựa vào uy lực Thiên Tôn của mình, tuyệt đối sẽ không thể nào xuất hiện chuyện như vậy, Diệp Viễn cũng không dám giết người ở trước mặt mình.
Nhưng mà, Diệp Viễn lại cứ giết như vậy.
“Tiểu tử, ngươi to gan lắm!” Nhược Phong Thiên Tôn nghiến răng nghiến lợi nói.
Diệp Viễn thản nhiên nói: “Phong Thiên Dương ngấp nghé Huyền m Thần Thể của Lục Nhi, đáng chết!”
Nếu như Phong Thiên Dương chỉ coi trọng dung mạo của Lục Nhi, Diệp Viễn cũng không động sát ý.
Dù sao mọi người ai cũng có lòng thích cái đẹp, Diệp Viễn còn chưa phát rồ đến mức, ai coi trọng người bên cạnh mình hắn sẽ giết chết.
Nhưng mà, Phong Thiên Dương ngàn vạn lần không nên đánh chủ ý lên Thần Thể của Lục Nhi.
Nếu như Phong Thiên Dương lấy Huyền m Thần Thể của Lục Nhi, Lục Nhi nhẹ thì trở thành phế nhân, nặng thì mất mạng.
Loại chuyện này, Diệp Viễn sao có thể dễ dàng tha thứ?
“Được, được, được lắm! Hôm nay, Nhược Phong ta không giết ngươi, thề không làm người!” Nhược Phong Thiên Tôn đã giận dữ, trên thân tản ra khí thế dọa người.
Phong Thiên Dương là chủ nhân tương lai của Cực Bắc, là tương lai của Hạo Phong Tập.
Bây giờ, thế mà chết rồi!
Có thể tưởng tượng được lửa giận của Nhược Phong Thiên Tôn.
“Khá lắm, tiểu súc sinh, ngươi dám giết Thiên Dương hiền chất, chính là đối địch với toàn bộ Cực Bắc! Hôm nay, bản tôn nhất định phải giết ngươi!” Băng Vân Thiên Tôn lập tức nhảy ra nói.
“Diệp Viễn tiểu hữu, chuyện này ngươi quá đáng rồi! Hôm nay, ngươi nhất định phải chết ở đây, bản tôn cũng sẽ không ngồi yên mà không để ý đến!” Xích Vũ Thiên Tôn cũng nói.
Phong Thiên Dương chết ở Cửu Lạc Tập, những người bọn họ khó thoát tội.
Một khi Hạo Phong Thiên Tôn truy cứu xuống, bọn họ không gánh được.
Cho nên bây giờ, nhất định phải tỏ thái độ.
Những Thiên Tôn khác cũng mở miệng, nhao nhao muốn bắt Diệp Viễn.
Hai mắt Diệp Viễn nhíu lại, cười nói: “Giết ta? Ha ha, chuyện hôm nay, vẫn chưa xong đâu! Ủy khuất những năm này Lục Nhi phải chịu, hôm nay Diệp mỗ nhất định phải thay nàng đòi lại! Hôm nay, Diệp Viễn muốn tiêu diệt toàn bộ băng Vân Khuyết!”
Diệp Viễn ở lại, cũng không phải vì thích tranh đấu tàn nhẫn.
Khi hắn kiểm tra công pháp Lục nhi có vấn đề, hắn đã động sát tâm với Băng Vân Thiên Tôn.
Hơn nữa, trong Băng Vân Khuyết này, bình thường khi dễ Lục Nhi cũng không phải là số ít.
Đối với Diệp Viễn mà nói, Băng Vân Khuyết đã không còn cần tồn tại.
Chỉ là lời này, những người khác nghe được lại là vô cùng ngông cuồng.
“Ha ha ha, ngươi muốn giết bản tôn? Tiểu tử, ta công nhận ngươi rất mạnh, nhưng mà ngươi chỉ là Chân Thần Cảnh, muốn giết Thiên Tôn?” Băng Vân Thiên Tôn nghe vậy, cười to nói.
Tất cả mọi người nhao nhao lắc đầu, cảm thấy Diệp Viễn quá không biết tốt xấu.
Thiên phú hắn đúng là tuyệt luân, nhưng mà muốn giết Thiên Tôn, hiển nhiên còn chưa đủ tư cách.
Theo lý mà nói, một kiếm kia của Diệp Viễn đủ uy hiếp cường giả Thiên Tôn.
Nhưng mà, những Thiên Tôn không phải người ngu, sao có thể đứng đó cho Diệp Viễn giết?
Huống hồ, một kiếm khủng bố như vậy, nhất định hao tổn cực lớn, Diệp Viễn còn có thể đánh ra mấy kiếm?
Diệp Viễn khẽ thở dài một tiếng, đột nhiên xuất hiện một quả cầu màu đen.
“Thứ này vốn là át chủ bài sau cùng của ta, không muốn tùy tiện dùng đến. Nhưng mà hôm nay vì giết ngươi, nhất định phải dùng nó.” Lúc nói, vẻ mặt Diệp Viễn không nỡ.
“Ha ha ha… Ha ha… Hả!” Tiếng cười Băng Vân Thiên Tôn dần ngừng, biểu cảm trên mặt trở nên cực kỳ đặc sắc.
Không chỉ nàng, sau khi Thiên Tôn khác nhìn thấy quả cầu đen kia, biểu cảm từng người đều trở nên vô cùng nghiêm trọng.
Cho dù là Nhược Phong Thiên Tôn, vẻ phẫn nộ trên mặt cũng giảm đi rất nhiều, lúc này càng nhiều hơn chính là hoảng sợ!
Hiển nhiên, hắn sợ quả cầu đen này như sợ cọp.
“Chấn Thiên Lôi! Đây… Đây là Chấn Thiên Lôi cấp Thiên Đế, ngươi… Tại sao ngươi lại có vật này?” Băng Vân Thiên Tôn hoảng sợ, nào còn có nửa điểm thong dong trước đó.
Lúc này, trên mặt bà ta, đều là hoảng sợ.
Thiên Tôn khác, cũng đều tự giác kéo dài khoảng cách với nàng.
Diệp Viễn cười mà như không cười nói: “Hóa ra các ngươi đều biết thế này, vậy cũng không cần ta giải thích nhiều nữa. Ừm, vừa rồi, không phải các ngươi đều rất lợi hại, muốn đòi công đạo cho Phong Thiên Dương đã chết sao? Không sao, ta không ngại, lúc nào cũng hoan nghênh các ngươi tới tìm ta đòi công đạo.”
Sắc mặt tất cả Thiên Tôn đều tối đen, thiếu chút nữa là ngất đi.
Ta đến đòi công đạo gì chứ, đây là Chấn Thiên Lôi đó!
Chấn Thiên Lôi cấp Thiên Đế!
Chấn Thiên Lôi, là vật chỉ dùng được một lần, bên trong phong ấn một đòn tấn công của cường giả nào đó.
Một khi mở ra, tương đương với một chiêu toàn lực của vị cường giả đó.
Mà Chấn Thiên Lôi có rất nhiều loại màu sắc, trong đó Chấn Thiên Lôi có cấp bậc cao nhất là màu đen, chính là dùng thủ pháp đặc biệt để luyện chế, cực kỳ khó có được.
Đương nhiên, trong đó phong ấn một đòn tấn công của cường giả Thiên Đế!
Nếu như là Chấn Thiên Lôi cấp Thiên Tôn, đám người này cũng không kiêng kỵ như vậy.
Dù sao chỉ là sức mạnh một đòn tấn công, hơn nữa cũng không phải là của người thi pháp.
Nhưng mà, Chấn Thiên Lôi cấp Thiên Đế, uy năng kinh khủng bậc nào?
Loại Chấn Thiên Lôi này, vật liệu để làm rất khó được, bình thường hiếm gặp.
Nhưng mà, trên tay Diệp Viễn lại có một viên!
Một khi Diệp Viễn mở Chấn Thiên Lôi này ra, những cường giả Thiên Tôn bọn họ chỉ sợ không một ai có thể sống!
Một chiêu của Thiên Đế, kinh thiên động địa!
Ở trước mặt Thiên Đế, tất cả đều là sâu kiến!
Chấn Thiên Lôi này, là Diệp Viễn có được trong động phủ Tử Vi Thiên Đế ở chiến trường Cổ Thần, vốn dùng để làm át chủ bài sau cùng, dùng để bảo vệ tính mạng.
Cho dù lúc trước, mười vạn người vây quét Thiên Ưng, hắn cũng chưa từng dùng.
Nhưng mà hôm nay, vì Lục Nhi, hắn quyết định dùng tới nó.
Tâm tư Băng Vân Thiên Tôn này cực kỳ ác độc, không giết nàng, Diệp Viễn khó nuốt được mối hận trong lòng.
Nghĩ đến tất cả những chuyện nghìn năm qua Lục Nhi phải chịu, trong lòng Diệp Viễn đau đớn.
Nhược Phong Thiên Tôn mới vừa rồi còn la hét muốn báo thù, lúc này sắc mặt trắng bệch, một chút khí thế cũng không có.
Bây giờ, rõ ràng Diệp Viễn đang nhằm vào Băng Vân Thiên Tôn, hắn cũng không muốn chọc giận tới Diệp Viễn, để Diệp Viễn đổi hướng họng súng đối phó với mình.
Hắn tay nhỏ chân nhỏ, sao có thể đỡ được một đòn này?
“Diệp… Diệp Viễn, hiểu lầm, đều là hiểu lầm! Ngươi xem, bản tôn tốt xấu gì cũng dưỡng dục Lục Nhi nhiều năm như vậy, truyền thụ cho nàng một thân bản lĩnh.” Băng Vân Thiên Tôn túa ra mồ hôi lạnh, khổ sở nghĩ kế thoát thân.
Diệp Viễn híp mắt, cười nói: “Hiểu lầm? Ha ha! Lục Nhi đi theo ta từ nhỏ, ta ngay cả một chút đánh nàng cũng không nỡ. Tự ngươi tính xem, từ lúc nàng đến Băng Vân Khuyết, đã chịu bao nhiêu đau khổ? Hơn nữa, nàng ở trong mắt ngươi, sợ rằng căn bản chỉ là công cụ tu luyện đi? Bây giờ, ngươi nói với ta là hiểu lầm?”
Băng Vân Thiên Tôn phát hiện, Diệp Viễn này quá thông minh, giống như là một lão quái vật sống nhiều năm, có chỗ nào giống một người trẻ tuổi?
Loại giảo biện thấp kém này, căn bản không thể nào qua mắt được.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!