“Hắn… hắn là ý trung nhân của Lục Nhi!” Băng Vân Thiên Tôn khổ sở nói.
Phong Thiên Dương cũng là người thông minh, trong nháy mắt nghĩ được rất nhiều điều.
Hơn một năm nay, cái tên Cơ Thanh Vân vang vọng Cực Bắc, đương nhiên sau khi Phong Thiên Dương xuất quan nghe được rất nhiều.
Chỉ là hắn cũng không ngờ được, Diệp Viễn làm nhiều chuyện như vậy lại là vì Lục Nhi.
“Ha ha, một cái bẫy thật là lớn! Tiểu tử, ngươi đúng là làm cho ta lau mắt mà nhìn! Có điều, dám cướp nữ nhân của Phong Thiên Dương ta, hôm nay ngươi nhất định phải chết!”
Phong Thiên Dương cười lạnh nói, đột nhiên liệt diễm trên người nở rộ.
“Vô Tận Hỏa Ngục!”
Lòng bàn tay Phong Thiên Dương nâng lên một chút, cả vòng không gian hoàn toàn bị hỏa diễm bao trùm, trực tiếp bao phủ lấy Diệp Viễn.
Tất cả mọi người biến sắc, Hỏa Ngục này giống như là một mặt trời cực nóng.
Cho dù bọn họ ở khoảng cách xa như thế, cũng có cảm giác bị thiêu đốt, vậy Diệp Viễn ở trong Hỏa Ngục sẽ là tình huống gì?
“Quả nhiên không hổ là người đứng đầu Cực Bắc, sợ rằng “Phần Thiên Bí Quyết” của Phong Thiên Dương đã tu luyện tới hóa cảnh.”
“Cơ Dược Sư có năng lực thông thiên đi nữa, sợ rằng cũng không trốn thoát được Vô Tận Hỏa Ngục này.”
“Đáng tiếc, Dược Sư đan đạo lợi hại như vậy mà lại chết đi như thế.”
…
Rất nhiều người đều lắc đầu thở dài, ai thán cho Diệp Viễn.
Theo bọn họ thấy, Diệp Viễn chết chắc rồi.
Khóe miệng Phong Thiên Dương nhếch lên một tia cười lạnh, khinh thường nói: “Vô Tận Hỏa Ngục này của ta, có thể đốt cháy vô số hư không, cho dù ngươi biết pháp tắc không gian, thì cũng không thể trốn được?”
“Ồ? Thật sao?”
Lời còn chưa dứt, một bóng người thong dong bước ra từ trong hỏa diễm vô tận, thư giãn sảng khoái, giống như biển lửa vô tận kia là hậu viện nhà hắn vậy.
Người này, không phải là Diệp Viễn thì còn là ai?
Phong Thiên Dương biến sắc, nói: “Đây... đây sao có thể?”
Diệp Viễn đứng chắp tay, thản nhiên nói: “Ngươi coi trọng pháp tắc hỏa diễm, những cũng quá coi thường pháp tắc không gian rồi. Đốt cháy vô số hư không, ha ha, nào có dễ dàng như ngươi nghĩ? Cũng chỉ có loại người không hiểu không gian như ngươi, mới dám nói ra những lời này.”
Càng nghiên cứu pháp tắc không gian, Diệp Viễn càng cảm thấy pháp tắc không gian bác đại tinh thâm.
Đạo không gian, là một trong những pháp tắc cơ bản nhất của thế gian, sao có thể dễ dàng bị phá giải như thế?
Cường giả Chân Thần sử dụng pháp tắc không gian xuyên qua hư không, đó chẳng qua là phương pháp vận dụng nông cạn nhất của pháp tắc không gian.
Lĩnh ngộ pháp tắc không gian đến trình độ như Diệp Viễn, tìm toàn bộ Thông Thiên Giới cũng không tìm ra được mấy người.
Phong Thiên Dương suy bụng ta ra bụng người, sao có thể hiểu được sự mạnh mẽ của Diệp Viễn?
Trừ phi Phong Thiên Dương có thể tu luyện pháp tắc không gian đến trạng thái như Diệp Viễn, hoặc là tu luyện pháp tắc hỏa diễm đến cấp Thiên Tôn, mới có thể làm Diệp Viễn bị thương.
Chỉ là bây giờ trình độ này, sao có thể uy hiếp được Diệp Viễn?
Sắc mặt Phong Thiên Dương hơi trầm xuống, lạnh lùng nói: “Hừ! Cố làm ra vẻ huyền bí! Đúng là coi thường ngươi, vậy thì để cho ngươi xem thực lực chân chính của ta đi!”
Chỉ thấy ánh mắt hắn ngưng tụ, một cỗ khí thế phóng lên tận trời.
“Pháp tắc hệ phong! Đây chính là bản lĩnh gia truyền của Hạo Phong Thiên Tôn!”
Đám người còn đang sợ hãi thán phục, cỗ sức mạnh pháp tắc thứ ba đã tràn ra.
Lần này, trong ánh mắt Diệp Viễn cũng lộ ra chút ngưng trọng.
“Pháp tắc hàn băng! Không ngờ được, Phong Thiên Dương lại là kỳ tài ngút trời như thế, dung hợp được sức mạnh ba loại pháp tắc. Khó trách hắn cuồng ngạo như vậy, hoàn toàn có vốn liếng để cuồng ngạo mà!” Xích Vũ Thiên Tôn sợ hãi nói.
Không sai, không phải lĩnh ngộ ba loại pháp tắc mà là dung hợp ba loại pháp tắc!
Chỉ thấy sức mạnh hỏa diễm trên người Phong Thiên Dương, sức mạnh cuồng phong, sức mạnh hàn băng giao hòa lẫn nhau, rõ ràng là biểu hiện ba loại pháp tắc dung hợp cùng nhau.
Dạng cảm ngộ pháp tắc này của hắn, dường như có thể quét ngang cùng cấp.
Xung quanh một mảnh kinh thán, nói Phong Thiên Dương là người đứng đầu Cực Bắc, trước đó tất cả mọi người đều cảm thấy hắn là ỷ vào uy thế của phụ thân. Bây giờ mới biết, hắn là dựa vào sức mạnh của chính mình!
Dung hợp sức mạnh hai loại pháp tắc, đã được gọi là thiên tài trong thiên tài.
Dung hợp sức mạnh ba loại pháp tắc, đã không thể nào dùng hai từ thiên tài để hình dung.
Đó là kinh thế đại tài!
Dung hợp ba loại pháp tắc, cũng không phải là có được sức mạnh năm loại pháp tắc như Lữ Tử Y có thể so sánh.
Thực lực của Phong Thiên Dương, sợ rằng một tay đã có thể treo Lữ Tử Y lên mà đánh.
Vẻ mặt Phong Thiên Dương ngạo nghễ, nhìn về phía Diệp Viễn, cười lạnh nói: “Có thể bức ra toàn bộ thực lực của ta, đủ để ngươi kiêu ngạo! Ta dung hợp sức mạnh ba loại pháp tắc, trong cùng cấp chưa bao giờ gặp đối thủ. Bây giờ, ta bước vào Chân Thần Cảnh đại viên mãn, chính là người đứng đầu dưới Thiên Tôn! Diệp Viễn, đây chính là võ đạo của ta, ngươi xem… ta có tư cách nói loại lời này không?”
Diệp Viễn thản nhiên nói: “Đây chính là toàn bộ thực lực của ngươi sao? Ừm… Cũng không tệ lắm, chỉ là không biết, ngươi có thể bức ra toàn bộ thực lực của ta không, tới đi.”
Phong Thiên Dương hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói: “Thứ ngu xuẩn không biết sống chết, ta thật muốn xem xem, toàn bộ thực lực của ngươi là cái gì!”
Nói rồi, thân hình Phong Thiên Dương khẽ động, chớp mắt đã tới!
Ba loại sức mạnh pháp tắc hợp làm một, một quyền của hắn như núi kêu biển gầm, dường như muốn đánh cho trời đất sụp đổ.
Lúc này, cho dù một đám Thiên Tôn, cũng hơi biến sắc.
Thanh thế bậc này, một khi Phong Thiên Dương bước vào cảnh giới Thiên Tôn, sợ rằng trong nháy mắt là có thể nghiền ép bọn họ!
Cũng chỉ có dạng Thiên Tôn tầng ba như Xích Vũ Thiên Tôn, mới có tư cách vượt qua hắn.
Cùng lúc đó, sức mạnh khí huyết của Diệp Viễn, cũng nhảy lên tới đỉnh phong, so với vừa rồi càng sâu hơn một bậc.
Oanh!
Trên hư không, hai người chạm tay.
Năng lượng chấn động khủng bố tán ra, khiến cho đám người có loại cảm giác giống như Thái Sơn đè xuống.
Dưới một quyền này, thân hình Diệp Viễn bay ngược ra, phun ra một ngụm máu.
Phong Thiên Dương cười to nói: “Có thể đỡ được một đòn này của ta, đủ cho ngươi kiêu ngạo. Có điều, hôm nay ngươi vẫn khó thoát khỏi cái chết! Tiếp nữa!”
Nói rồi, không đợi Diệp Viễn điều chỉnh lại hơi thở, lại đánh tới một quyền nữa.
Rầm rầm rầm…
Từng tiếng đánh vang truyền đến, hai người chiến đầu, dường như muốn đánh nổ chân trời.
Hư không chấn động, Tinh Hà đảo ngược.
Chiến đấu như vậy, dường như đã vượt qua cực hạn của Chân Thần Cảnh.
Đây là một cấp độ chiến đấu khác.
“Quá mạnh! Hai người họ đều quá mạnh! Thật sự không cách nào tưởng tượng được, rốt cuộc hai người bọn họ đã tu luyện thế nào!”
“Đáng tiếc, Diệp Viễn sắp không chịu được nữa rồi. Hắn còn quá trẻ, cho hắn thêm thời gian mấy trăm năm, hắn nhất định có thể thắng Phong Thiên Dương.”
“Nhưng nhân sinh không có nếu như, thua chính là thua. Có điều, thiên phú của Diệp Viễn này, đúng là đáng tiếc.”
…
Phía dưới, một mảnh tiếng kinh thán.
Sức chiến đấu của hai người, vượt xa tưởng tượng của hắn.
Chỉ là, Diệp Viễn dưới sự bức bách của Phong Thiên Dương liên tục bại lui, đã sắp không chống đỡ được nữa.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!