Nam tử mặt lạnh cười lạnh một tiếng: “Vậy thì sao? Túy Tinh Lâu mặt ngoài đường hoàng, lại bí mật làm bao nhiêu chuyện xấu xa, mọi người trong lòng đều rõ ràng. Diệp các chủ tấm lòng nhân hậu, đối đãi thợ săn yêu thú chúng ta như tay chân. Ta tin tưởng ông trời có mắt, Dược Hương Các nhất định sẽ vượt qua cửa ải lần này.”
Nam tử vừa nói, trên mặt những người mua đan dược lúc trước không khỏi hiện ra thần sắc hối tiếc.
Trong số bọn họ không ít người nhận được ân huệ của Dược Hương Các, nhưng sự ủng hộ đối với Dược Hương Các lúc này, lại là không bằng tiểu đội kia.
“Hừ. Thật sự là đám đầu gỗ, hiện tại không mua, về sau muốn cầu xin ta muốn mua, cũng sẽ không bán cho ngươi.” Nói xong, con buôn đan dược phẩy tay áo bỏ đi.
Nam tử mặt lạnh mặc kệ hắn, lại ngồi xuống.
Con buôn đan dược ngược lại không có quá nhiều ảnh hưởng, lại tiếp tục chào hàng đan dược của hắn. Chỉ là bị nam tử kia nháo trò như vậy, việc buôn bán của hắn lập tức kém rất nhiều.
Nam tử mặt lạnh nhìn theo bóng lưng của gã con buôn, hừ lạnh một tiếng.
Đúng lúc này, một thanh âm không biết từ nơi nào tới, truyền âm nhập mật trực tiếp tiến vào trong tai của hắn.
Nam tử mặt lạnh nghe, lập tức biến sắc. Trầm tư một chút, hắn bỗng nhiên đứng lên.
“Mọi người đừng mua đan dược của hắn, những đan dược này đều là giả, gia hỏa này là lường gạt.” Nam tử mặt lạnh hô lớn.
Nghe được tiếng la của nam tử mặt lạnh, tinh thần của tất cả người mua đan dược đều xiết chặt, sau đó dùng ánh mắt bất thiện nhìn con buôn đan dược.
Gã con buôn cũng giật nảy cả mình, hắn có chút chột dạ, nhưng trước mặt nhiều người như vậy hắn nhất định phải cố gắng chống đỡ.
“Ngươi đừng ngậm máu phun người. Ngươi đã không mua thì thôi đi, còn ở đây phá hỏng việc làm ăn của ta, thật sự cho là ta dễ bắt nạt sao? Bên trên những đan dược này đều có ấn ký đặc thù của Túy Tinh Lâu, tuyệt đối là chính phẩm, ngươi lại dám chửi bới Túy Tinh Lâu?” Gã con buôn giận dữ nói.
Nam tử mặt lạnh cười lạnh nói: “Hừ những đan dược này đúng là của Túy Tinh Lâu, nhưng Túy Tinh Lâu luyện chế đan dược, thì không có vấn đề sao?”
“Có vấn đề gì, ngươi ngược lại là nói một chút. Nếu không nói ra được căn nguyên, thù này xem như đã kết. Sau khi về hoàng thành, ta sẽ đưa những lời này đến Túy Tinh Lâu.” Gã con buôn uy hiếp nói.
Một tháng qua, Túy Tinh Lâu càng ngày càng bá khí vô song rồi.
Nếu Dược Hương Các triệt để sa sút, thì bọn hắn trở thành độc quyền kinh doanh. Hiện tại người của Túy Tinh Lâu ra ngoài, lỗ mũi dường như đều hếch lên đến tận trời.
Nếu gã con buôn này bán đan dược của Túy Tinh Lâu, chắc chắn liên quan đến Túy Tinh Lâu không nhỏ.
Nam tử mặt lạnh không hề bị lay động, cười nói: “Dược hiệu của những đan dược này, chỉ sợ không bằng một nửa của đan dược thành phấm. Ngươi dùng những đan dược này đến lừa gạt mọi người, an tâm được sao?”
Hắn vừa nói chuyện này, sắc mặt đám người lại biến đổi lần nữa.
Dược hiệu không đủ mặc dù không phải là vấn đề lớn gì, nhưng thời khắc mấu chốt rất dễ mất mạng.