Ninh Thiên Bình đi theo Diệp Viễn lâu ngày, biết lúc này Diệp Viễn đã giận dữ, lập tức không dám chậm trễ, thân hình vọt ra ngoài tửu lâu.
Mấy đệ tử Băng Vân Khuyết nhìn Diệp Viễn như nhìn thấy quỷ, trong mắt đều là chấn kinh.
Hoán Y bụm mặt, hoảng sợ nói: “Một thân pháp tắc hàn băng của Tầm sư tỷ đã tu luyện tới hậu kỳ tầng sáu, lại… lại bị một quyền đánh bay?”
Không thể nào khiến nàng không khiếp sợ.
Tầm sư tỷ cao hơn Diệp Viễn một bậc thang nhỏ, pháp tắc hàn băng đã tu luyện tới hậu kỳ tầng sáu, một thân thực lực ở trong thế hệ trẻ tuổi ở Băng Vân Khuyết cũng có thể đứng vào năm vị trí đứng đầu, thế mà ngay cả một quyền cũng không đỡ nổi?
Gia hỏa này, còn là người sao?
“Ha ha, đều đã nói các ngươi chưa từng thấy qua việc đời. Thực lực của đại nhân, những tiểu tử như các ngươi sao có thể ước đoán?”
Vẻ mặt tiểu nhị đắc ý, giống như là người đắc thắng chính là bản thân hắn vậy.
Trở lại phủ thành chủ, Diệp Viễn không kịp chờ đợi lập tức thẩm vấn bọn người Tầm sư tỷ.
Lục Nhi đi chuyến này chính là hơn một ngàn năm không có tin tức.
Hơn một ngàn năm này, Diệp Viễn không giờ khắc nào mà không lo âu về tin tức của nàng.
Chỉ là Thông Thiên Giới lớn như vậy, Diệp Viễn biết đi đâu mà tìm đây?
Bây giờ vất vả lắm mới nghe được tin của Lục Nhi, Diệp Viễn đã sớm nóng lòng.
Huống hồ, hắn còn biết tin tức này chắc chắn sẽ không mấy tốt đẹp.
Ninh Thiên Bình kéo Tầm sư tỷ quăng về hướng Diệp Viễn, Tầm sư tỷ ho một cách kịch liệt.
Bọn người Hoán Y nhìn Diệp Viễn với vẻ mặt hoảng sợ, không dám tin.
Người nam nhân trước mắt này quá cường đại, chỉ một quyền mà đã đánh trọng thương Tầm sư tỷ.
"Nói đi, bây giờ Lục Nhi ở nơi nào? Ta hi vọng các ngươi không ép ta sưu hồn!" Diệp Viễn nhìn Tầm sư tỷ, lạnh lùng nói.
"Khụ khụ... Cảnh giới của ngươi còn không cao bằng ta, muốn dùng thuật sưu hồn với bản cô nương? Khụ khụ... Ngươi đến a!" Tầm sư tỷ cười lạnh nói.
Cảnh giới của Diệp Viễn không cao hơn nàng, hiển nhiên thần hồn sẽ không mạnh bằng nàng.
Thi triển sưu hồn chẳng những không thành công, ngược lại sẽ thương tổn tới thần hồn của mình.
Sắc mặt Diệp Viễn trầm xuống, nói: "Đã như vậy thì ngươi đi chết đi!"
Nghĩ đến việc nữ nhân này chưa từng đối tốt với Lục Nhi, giết thì giết, Diệp Viễn cũng không hề có gánh nặng gì trong lòng.
Một cỗ hồn lực như đại dương tuôn ra từ thức hải của Diệp Viễn.
Sắc mặt những nữ nhân khác cuồng biến, bây giờ mới biết Diệp Viễn cũng không phải đang nói đùa.
Lần trước đột phá, Diệp Viễn hấp thu Pháp Tắc Chi Hải, thần hồn đã đạt tới Chân Thần Cảnh đỉnh phong.
"Dừng tay! Ta nói! Ta nói!" Tầm sư tỷ hét to.
"Đã muộn!"
Diệp Viễn căn bản không cho nàng cơ hội, trực tiếp đánh vào thức hải của Tầm sư tỷ.
Tầm sư tỷ điên cuồng dùng thần hồn phản công, Diệp Viễn chỉ hừ lạnh một tiếng, lực lượng của Trấn Hồn Châu đột nhiên tuôn ra, trong nháy mắt đã phá hủy tất cả chống cự của nàng.
Diệp Viễn không hề có chút lòng thương hại nào, xem ký ức thần hồn của Tầm sư tỷ một cách thô bạo.
Từng hình ảnh hiện lên trong đầu Diệp Viễn, càng xem, hắn càng phẫn nộ.
Thì ra, Bắc giới có một khối khu vực gọi là Cực Bắc thảo nguyên, nơi đó chính là vùng đất nghèo nàn, thế lực rắc rối phức tạp, không hề có quy tắc giống như Nam giới đều thuộc về đạo tràng của Thiên Đế nào đó.
Nơi đó là khu vực không ai quản lí, Thiên Đế căn bản chướng mắt mảnh khu vực này cho nên đã bị thế lực lớn nhỏ chia cắt.
Nhưng mà nói đến thì nơi này lại có chín thế lực Đại Thiên Tôn mạnh nhất.
Băng Vân Khuyết này chính là một trong chín thế lực Thiên Tôn đó.
Ước chừng, trước đó một ngàn năm, không biết Lục Nhi làm sao lại xuất hiện tại Cực Bắc Băng Nguyên, bị chủ nhân của Băng Vân Khuyết nhìn trúng cho nên thu làm đệ tử.
Lúc đó, Lục Nhi cùng lắm cũng chỉ mới Khuy Thiên Cảnh, nhưng công pháp của Băng Vân Khuyết lại cực kỳ thích hợp với Lục Nhi.
Nàng dựa vào Huyền Âm Thần Thể, tốc độ tu luyện cực nhanh.
Hơn nghìn năm thời gian, cũng đã tu luyện đến Chân Thần Cảnh, bây giờ đã là cường giả Chân Thần tầng năm.
Đương nhiên, đây cũng là may mắn nhờ có Diệp Viễn.
Ninh Thiên Bình đi theo Diệp Viễn lâu ngày, biết lúc này Diệp Viễn đã giận dữ, lập tức không dám chậm trễ, thân hình vọt ra ngoài tửu lâu.
Mấy đệ tử Băng Vân Khuyết nhìn Diệp Viễn như nhìn thấy quỷ, trong mắt đều là chấn kinh.
Hoán Y bụm mặt, hoảng sợ nói: “Một thân pháp tắc hàn băng của Tầm sư tỷ đã tu luyện tới hậu kỳ tầng sáu, lại… lại bị một quyền đánh bay?”
Không thể nào khiến nàng không khiếp sợ.
Tầm sư tỷ cao hơn Diệp Viễn một bậc thang nhỏ, pháp tắc hàn băng đã tu luyện tới hậu kỳ tầng sáu, một thân thực lực ở trong thế hệ trẻ tuổi ở Băng Vân Khuyết cũng có thể đứng vào năm vị trí đứng đầu, thế mà ngay cả một quyền cũng không đỡ nổi?
Gia hỏa này, còn là người sao?
“Ha ha, đều đã nói các ngươi chưa từng thấy qua việc đời. Thực lực của đại nhân, những tiểu tử như các ngươi sao có thể ước đoán?”
Vẻ mặt tiểu nhị đắc ý, giống như là người đắc thắng chính là bản thân hắn vậy.
Trở lại phủ thành chủ, Diệp Viễn không kịp chờ đợi lập tức thẩm vấn bọn người Tầm sư tỷ.
Lục Nhi đi chuyến này chính là hơn một ngàn năm không có tin tức.
Hơn một ngàn năm này, Diệp Viễn không giờ khắc nào mà không lo âu về tin tức của nàng.
Chỉ là Thông Thiên Giới lớn như vậy, Diệp Viễn biết đi đâu mà tìm đây?
Bây giờ vất vả lắm mới nghe được tin của Lục Nhi, Diệp Viễn đã sớm nóng lòng.
Huống hồ, hắn còn biết tin tức này chắc chắn sẽ không mấy tốt đẹp.
Ninh Thiên Bình kéo Tầm sư tỷ quăng về hướng Diệp Viễn, Tầm sư tỷ ho một cách kịch liệt.
Bọn người Hoán Y nhìn Diệp Viễn với vẻ mặt hoảng sợ, không dám tin.
Người nam nhân trước mắt này quá cường đại, chỉ một quyền mà đã đánh trọng thương Tầm sư tỷ.
"Nói đi, bây giờ Lục Nhi ở nơi nào? Ta hi vọng các ngươi không ép ta sưu hồn!" Diệp Viễn nhìn Tầm sư tỷ, lạnh lùng nói.
"Khụ khụ... Cảnh giới của ngươi còn không cao bằng ta, muốn dùng thuật sưu hồn với bản cô nương? Khụ khụ... Ngươi đến a!" Tầm sư tỷ cười lạnh nói.
Cảnh giới của Diệp Viễn không cao hơn nàng, hiển nhiên thần hồn sẽ không mạnh bằng nàng.
Thi triển sưu hồn chẳng những không thành công, ngược lại sẽ thương tổn tới thần hồn của mình.
Sắc mặt Diệp Viễn trầm xuống, nói: "Đã như vậy thì ngươi đi chết đi!"
Nghĩ đến việc nữ nhân này chưa từng đối tốt với Lục Nhi, giết thì giết, Diệp Viễn cũng không hề có gánh nặng gì trong lòng.
Một cỗ hồn lực như đại dương tuôn ra từ thức hải của Diệp Viễn.
Sắc mặt những nữ nhân khác cuồng biến, bây giờ mới biết Diệp Viễn cũng không phải đang nói đùa.
Lần trước đột phá, Diệp Viễn hấp thu Pháp Tắc Chi Hải, thần hồn đã đạt tới Chân Thần Cảnh đỉnh phong.
"Dừng tay! Ta nói! Ta nói!" Tầm sư tỷ hét to.
"Đã muộn!"
Diệp Viễn căn bản không cho nàng cơ hội, trực tiếp đánh vào thức hải của Tầm sư tỷ.
Tầm sư tỷ điên cuồng dùng thần hồn phản công, Diệp Viễn chỉ hừ lạnh một tiếng, lực lượng của Trấn Hồn Châu đột nhiên tuôn ra, trong nháy mắt đã phá hủy tất cả chống cự của nàng.
Diệp Viễn không hề có chút lòng thương hại nào, xem ký ức thần hồn của Tầm sư tỷ một cách thô bạo.
Từng hình ảnh hiện lên trong đầu Diệp Viễn, càng xem, hắn càng phẫn nộ.
Thì ra, Bắc giới có một khối khu vực gọi là Cực Bắc thảo nguyên, nơi đó chính là vùng đất nghèo nàn, thế lực rắc rối phức tạp, không hề có quy tắc giống như Nam giới đều thuộc về đạo tràng của Thiên Đế nào đó.
Nơi đó là khu vực không ai quản lí, Thiên Đế căn bản chướng mắt mảnh khu vực này cho nên đã bị thế lực lớn nhỏ chia cắt.
Nhưng mà nói đến thì nơi này lại có chín thế lực Đại Thiên Tôn mạnh nhất.
Băng Vân Khuyết này chính là một trong chín thế lực Thiên Tôn đó.