Các thế lực lớn nhỏ ở đây, sợ là không dưới bốn năm mươi nhà.
Đây dường như là đại biểu cho toàn bộ thế lực đỉnh phong của Nam giới, từ ngữ bại trận này, căn bản sẽ không xuất hiện trong từ điển của bọn họ.
Cho dù trên tay Diệp Viễn có sát chiêu gì thì bọn họ nghĩ, cũng chẳng qua là kéo dài hơi tàn làm thời gian tan tác của Vạn Bảo Lâu trì hoãn thêm một chút mà thôi.
“Đúng rồi, không phải Cừu Thiên Vũ nói muốn tăng giá sao? Ha ha, ta thật muốn xem xem, sau khi tăng giá, còn có ai sẽ đi Vạn Bảo Lâu mua đan dược!” Lâm chưởng quỹ chợt nhớ tới cái gì đó, cười to nói.
“Đại sự không hay rồi! Đại sự không hay rồi!”
Lời Lâm chưởng quỹ còn chưa dứt, một gã sai vặt đã vọt thẳng vào đại điện, thất kinh nói.
Đinh Khiếu hừ lạnh một miếng, trách miếng: “Chuyện gì, hốt hoảng như vậy còn ra thể thống gì?”
Gã sai vặt kia sao còn nhớ được sợ hãi, chỉ vào đối diện nói: “Đinh chưởng quỹ, đại sự không hay rồi! Vạn Bảo Lâu ở đối diện sắp bị chen bể rồi! Những võ giả kia như bị điên vậy, liều mạng giành giật mua đan dược của bọn họ. Vốn dĩ những võ giả ở bên chúng ta, bây giờ tất cả đều chạy sang chỗ bọn họ rồi.”
“Ngươi nói cái gì?”
Con mắt Đinh Khiếu trừng một cái nói, có chút hoài nghi lỗ tai của mình, có phải là nghe nhầm không.
Những võ giả kia, sao lại đều chạy đến Vạn Bảo Lâu ở đối diện?
Mặt chưởng quỹ khác cũng là vẻ không tin.
Lúc này ý nghĩ của bọn họ vô cùng thống nhất, đó chính là gã sai vặt này nói láo!
“Hôm nay tất cả đan dược của Vạn Bảo Lâu đều tăng giá, đám võ giả sao lại giành giật đi chỗ đó mua đan dược! Ngươi đang nói linh tinh cái gì đấy?” Âm thanh Đinh Khiếu lạnh lùng nói.
Mặc dù biết gã sai vặt này không dám lừa gạt mình, nhưng mà hắn vẫn không thể tin được.
Vẻ mặt gã sai vặt kia đau khổ nói: “Đinh chưởng quỹ, chính là cho tiểu nhân mượn mười lá gan, tiểu nhân cũng không dám nói linh tinh!”
Đinh Khiếu cau mày, nói: “Đi, chúng ta mau đi xem!”
Nói rồi, hắn dẫn đầu, đi xuống lầu.
Mới vừa tới đại điện, Đinh Khiếu liền bị mấy người chặn lại, hắn vội vàng thay đổi bộ mặt tươi cười nghênh đón.
Mấy người này, đều là khách hàng lớn của Vân Đan Lâu, không đắc tội được.
“Ha ha, Tô gia chủ, Nhậm gia chủ, ngọn gió nào đã đưa các người tới đây vậy?” Đinh Khiếu ôm quyền nói.
Hai người này, chính là hai đại gia tộc trong năm đại gia tộc của đại đế đô Trường Phong, gia chủ của hai nhà Tô gia và Nhậm gia.
Mấy tháng này, Đinh Khiếu phí hết sức chín trâu hai hổ, dùng tất cả vốn liếng, mới cướp được từ trong tay Vạn Bảo Lâu qua.
Bây giờ, đan dược của hai đại gia tộc này đều là Vân Đan Lâu bọn họ cung cấp.
Tô gia chủ cười nói: “Hôm nay Tô mỗ và Nhậm lão đệ cùng nhau đến đây, là có một chuyện muốn mời Đinh chưởng quỹ giúp.”
Đinh Khiếu vội vàng cười nói: “Dễ nói, dễ nói, hai vị đều là kim chủ của Đinh mỗ, ta đương nhiên sẽ cố hết sức! Có phải là đan dược gần đây không đủ dùng không, không thành vấn đề, ta sẽ dặn hạ nhân đưa một nhóm đan dược qua.”
Tô gia chủ khoát tay nói: “Không cần, không cần, đan dược của Tô gia đủ để tu luyện!”
Đinh Khiếu kinh ngạc nói: “Vậy thì… Tô gia chủ tìm đến Đinh mỗ, cần chuyện gì?”
Tô gia chủ có chút hơi khó xử nhìn Nhậm gia chủ, hiển nhiên Nhậm gia chủ là người có tính tình nóng nảy, không nhịn được nói: “Có cái gì mà không tiện mở miệng? Đinh chưởng quỹ, lần này Nhậm mỗ và Tô gia chủ tới, chính là muốn giải trừ kế ước của hai nhà chúng ta với Vân Đan lâu. Về sau, đan dược dùng để tu luyện của hai nhà chúng ta, không phiền Vân Đan Lâu nữa!”
“Cái gì? Các ngươi… các ngươi muốn xoá bỏ khế ước?”
Thần sắc Đinh Khiếu biến đổi, có chút hoài nghi có phải là mình nghe nhầm không.
Xoá bỏ khế ước, đối với Vân Đan Lâu mà nói không có cái gì, nhưng mà đối với Tô gia, Nhậm gia mà nói là vấn đề rất lớn.
Tô gia chủ cười nói: “Đừng nói khó nghe vậy chứ, Tô mỗ trở về thương lượng với các trưởng lão trong gia tộc một chút, cảm thấy đan dược đặt ở Vân Đan Lâu các ngươi quá nhiều rồi, cho nên…”
Các thế lực lớn nhỏ ở đây, sợ là không dưới bốn năm mươi nhà.
Đây dường như là đại biểu cho toàn bộ thế lực đỉnh phong của Nam giới, từ ngữ bại trận này, căn bản sẽ không xuất hiện trong từ điển của bọn họ.
Cho dù trên tay Diệp Viễn có sát chiêu gì thì bọn họ nghĩ, cũng chẳng qua là kéo dài hơi tàn làm thời gian tan tác của Vạn Bảo Lâu trì hoãn thêm một chút mà thôi.
“Đúng rồi, không phải Cừu Thiên Vũ nói muốn tăng giá sao? Ha ha, ta thật muốn xem xem, sau khi tăng giá, còn có ai sẽ đi Vạn Bảo Lâu mua đan dược!” Lâm chưởng quỹ chợt nhớ tới cái gì đó, cười to nói.
“Đại sự không hay rồi! Đại sự không hay rồi!”
Lời Lâm chưởng quỹ còn chưa dứt, một gã sai vặt đã vọt thẳng vào đại điện, thất kinh nói.
Đinh Khiếu hừ lạnh một miếng, trách miếng: “Chuyện gì, hốt hoảng như vậy còn ra thể thống gì?”
Gã sai vặt kia sao còn nhớ được sợ hãi, chỉ vào đối diện nói: “Đinh chưởng quỹ, đại sự không hay rồi! Vạn Bảo Lâu ở đối diện sắp bị chen bể rồi! Những võ giả kia như bị điên vậy, liều mạng giành giật mua đan dược của bọn họ. Vốn dĩ những võ giả ở bên chúng ta, bây giờ tất cả đều chạy sang chỗ bọn họ rồi.”
“Ngươi nói cái gì?”
Con mắt Đinh Khiếu trừng một cái nói, có chút hoài nghi lỗ tai của mình, có phải là nghe nhầm không.
Những võ giả kia, sao lại đều chạy đến Vạn Bảo Lâu ở đối diện?
Mặt chưởng quỹ khác cũng là vẻ không tin.
Lúc này ý nghĩ của bọn họ vô cùng thống nhất, đó chính là gã sai vặt này nói láo!
“Hôm nay tất cả đan dược của Vạn Bảo Lâu đều tăng giá, đám võ giả sao lại giành giật đi chỗ đó mua đan dược! Ngươi đang nói linh tinh cái gì đấy?” Âm thanh Đinh Khiếu lạnh lùng nói.
Mặc dù biết gã sai vặt này không dám lừa gạt mình, nhưng mà hắn vẫn không thể tin được.
Vẻ mặt gã sai vặt kia đau khổ nói: “Đinh chưởng quỹ, chính là cho tiểu nhân mượn mười lá gan, tiểu nhân cũng không dám nói linh tinh!”
Đinh Khiếu cau mày, nói: “Đi, chúng ta mau đi xem!”
Nói rồi, hắn dẫn đầu, đi xuống lầu.
Mới vừa tới đại điện, Đinh Khiếu liền bị mấy người chặn lại, hắn vội vàng thay đổi bộ mặt tươi cười nghênh đón.
Mấy người này, đều là khách hàng lớn của Vân Đan Lâu, không đắc tội được.
“Ha ha, Tô gia chủ, Nhậm gia chủ, ngọn gió nào đã đưa các người tới đây vậy?” Đinh Khiếu ôm quyền nói.
Hai người này, chính là hai đại gia tộc trong năm đại gia tộc của đại đế đô Trường Phong, gia chủ của hai nhà Tô gia và Nhậm gia.
Mấy tháng này, Đinh Khiếu phí hết sức chín trâu hai hổ, dùng tất cả vốn liếng, mới cướp được từ trong tay Vạn Bảo Lâu qua.
Bây giờ, đan dược của hai đại gia tộc này đều là Vân Đan Lâu bọn họ cung cấp.
Tô gia chủ cười nói: “Hôm nay Tô mỗ và Nhậm lão đệ cùng nhau đến đây, là có một chuyện muốn mời Đinh chưởng quỹ giúp.”
Đinh Khiếu vội vàng cười nói: “Dễ nói, dễ nói, hai vị đều là kim chủ của Đinh mỗ, ta đương nhiên sẽ cố hết sức! Có phải là đan dược gần đây không đủ dùng không, không thành vấn đề, ta sẽ dặn hạ nhân đưa một nhóm đan dược qua.”
Tô gia chủ khoát tay nói: “Không cần, không cần, đan dược của Tô gia đủ để tu luyện!”
Đinh Khiếu kinh ngạc nói: “Vậy thì… Tô gia chủ tìm đến Đinh mỗ, cần chuyện gì?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!