Nhưng mà, Diệp Viễn chỉ dùng vẻn vẹn mười năm!
Bọn họ không biết, Diệp Viễn còn lợi dụng linh khí bàng bạc này, đột phá đến hậu kỳ Lục Chuyển Kim Thân.
Về phần thần hồn của hắn, thậm chí đã đạt đến đỉnh phong cấp sáu!
Lần đột phá này đối với Diệp Viễn mà nói, dường như có thể dùng thoát thai hoán cốt để hình dung.
Đan Ngọc Thiên Tôn vẫn luôn trầm mặc, ánh mắt lấp lóe không yên, cảm khái nói: “Tiểu tử Vân Dịch này, cược đúng rồi!”
“Ha ha, Phiêu Vũ huynh, đa tạ xuất thủ tương trợ! Nếu như không có ngươi, chỉ sợ Diệp mỗ đột phá cũng không thuận lợi như vậy!” Diệp Viễn đạp mạnh mấy bước liền tới trước mặt Phiêu Vũ Thiên Tôn, ôm quyền nói.
Hoàng thành Thiên Ưng, Đoàn Vân Phi nhìn Vân Dịch với vẻ mặt xấu hổ.
Trước khi đi, hắn nói chắc chắn rằng Vân Dịch sẽ hối hận, nhưng bây giờ người hối hận vẫn là hắn.
Đúng vậy, hắn lại quay trở về.
Sau khi nhận được tin tức Diệp Viễn cường thế đột phá, hắn liền không dừng vó ngựa quay về hoàng thành Thiên Ưng.
Bây giờ, người chủ sự Đan Tháp là Hiên Vũ.
Đối với những thiên tài Luyện Dược Sư có bối cảnh thông thiên này, Hiên Vũ cũng không dám đắc tội, liền để bọn họ đều quay trở về.
Mặc dù hắn biết, Diệp Viễn sẽ không nhận những người này, nhưng quyết định như thế nào là chuyện của Diệp Viễn, hắn cũng không thể ra quyết định thay Diệp Viễn.
“Vân huynh, ta…” Vẻ mặt Đoàn Vân Phi đau khổ nói.
Hắn kiên trì hơn mười năm, không ngờ được lại thất bại ở một khắc cuối cùng.
Nhưng mà không tới thử một lần, hắn không cam tâm.
Có lẽ Diệp Viễn sẽ mềm lòng, thu nhận mình gia nhập môn hạ thì sao?
Vân Dịch nhìn Đoàn Vân Phi thở dài: “Ai! Lúc đầu ta khuyên ngươi không nên rời đi, ngươi lại không nghe! Mười năm còn kiên trì được, cần gì phải gấp nhất thời?”
Đoàn Vân Phi lộ ra nụ cười còn khó coi hơn so với khóc, nói: “Ai có thể ngờ được… sẽ thế này chứ!”
Lúc đó, toàn thế giới đều nhận định Diệp Viễn đã chết, Đoàn Vân Phi nằm mơ cũng không ngờ được, Diệp Viễn chẳng những không chết mà thực lực còn tăng mạnh.
Lúc hắn nhận được tin tức của Đoàn gia, Diệp Viễn ở đại đế đô Vân Đan cường thế đột phá, chấn kinh thế nhân.
Đồng thời đột phá ba đạo tinh, khí, thần, thực lực tăng mạnh, trực tiếp bước vào Tổ Cảnh.
Nhân vật nghịch thiên như vậy, lúc trước thế mà hắn lại cho rằng chết chắc!
Mẹ nó, đầu lão tử nhất định là bị lừa đá rồi!
Vân Dịch lắc đầu nói: “Mặc dù ta cũng không hiểu rõ Diệp Tông Sư, nhưng nhân vật giống như hắn, đương nhiên sẽ kiêu ngạo tới cực điểm. Mặc dù trước đó ngươi tu luyện không quá cố gắng, nhưng mà nói không chừng hắn nhớ đến nghị lực của ngươi, sẽ thu nhận ngươi. Nhưng mà ngươi lại nửa đường rời đi, sợ là hắn sẽ rất khó thu nhận ngươi bái nhập môn hạ.”
Thần sắc Đoàn Vân Phi cứng lại, lời nói của Vân Dịch đả kích đến hắn.
Mười năm kiên trì, vứt bỏ trong phút chốc!
“Ai, dù là chỉ có một tia hi vọng, ta cũng muốn ở lại! Hi vọng hắn nể tình ta kiên trì mười năm, thu nhận ta!” Đoàn Vân Phi thở dài nói.
Bây giờ, hắn hối hận phát điên, nhưng mà trên đời này không có thuốc hối hận.
Chí ít, hắn so với đám người Lạc Thiên Kỳ kia, có hi vọng lớn hơn.
Từ khi tin tức Diệp Viễn trở về truyền đến, đám thiên tài trước đó rời khỏi đều lần lượt trở về.
Bây giờ, trong Đan Tháp đã có gần 20 người.
Đối với sự kiên trì của Vân Dịch và Dương Hiên, lúc trước bọn họ đều khịt mũi khinh thường.
Nhưng mà bây giờ, bọn họ lại không ngừng hâm mộ hai người này.
Chí ít, cơ hội của hai người này lớn hơn so với bọn họ.
Nhưng mà, Diệp Viễn chỉ dùng vẻn vẹn mười năm!
Bọn họ không biết, Diệp Viễn còn lợi dụng linh khí bàng bạc này, đột phá đến hậu kỳ Lục Chuyển Kim Thân.
Về phần thần hồn của hắn, thậm chí đã đạt đến đỉnh phong cấp sáu!
Lần đột phá này đối với Diệp Viễn mà nói, dường như có thể dùng thoát thai hoán cốt để hình dung.
Đan Ngọc Thiên Tôn vẫn luôn trầm mặc, ánh mắt lấp lóe không yên, cảm khái nói: “Tiểu tử Vân Dịch này, cược đúng rồi!”
“Ha ha, Phiêu Vũ huynh, đa tạ xuất thủ tương trợ! Nếu như không có ngươi, chỉ sợ Diệp mỗ đột phá cũng không thuận lợi như vậy!” Diệp Viễn đạp mạnh mấy bước liền tới trước mặt Phiêu Vũ Thiên Tôn, ôm quyền nói.
Hoàng thành Thiên Ưng, Đoàn Vân Phi nhìn Vân Dịch với vẻ mặt xấu hổ.
Trước khi đi, hắn nói chắc chắn rằng Vân Dịch sẽ hối hận, nhưng bây giờ người hối hận vẫn là hắn.
Đúng vậy, hắn lại quay trở về.
Sau khi nhận được tin tức Diệp Viễn cường thế đột phá, hắn liền không dừng vó ngựa quay về hoàng thành Thiên Ưng.
Bây giờ, người chủ sự Đan Tháp là Hiên Vũ.
Đối với những thiên tài Luyện Dược Sư có bối cảnh thông thiên này, Hiên Vũ cũng không dám đắc tội, liền để bọn họ đều quay trở về.
Mặc dù hắn biết, Diệp Viễn sẽ không nhận những người này, nhưng quyết định như thế nào là chuyện của Diệp Viễn, hắn cũng không thể ra quyết định thay Diệp Viễn.
“Vân huynh, ta…” Vẻ mặt Đoàn Vân Phi đau khổ nói.
Hắn kiên trì hơn mười năm, không ngờ được lại thất bại ở một khắc cuối cùng.
Nhưng mà không tới thử một lần, hắn không cam tâm.
Có lẽ Diệp Viễn sẽ mềm lòng, thu nhận mình gia nhập môn hạ thì sao?
Vân Dịch nhìn Đoàn Vân Phi thở dài: “Ai! Lúc đầu ta khuyên ngươi không nên rời đi, ngươi lại không nghe! Mười năm còn kiên trì được, cần gì phải gấp nhất thời?”
Đoàn Vân Phi lộ ra nụ cười còn khó coi hơn so với khóc, nói: “Ai có thể ngờ được… sẽ thế này chứ!”
Lúc đó, toàn thế giới đều nhận định Diệp Viễn đã chết, Đoàn Vân Phi nằm mơ cũng không ngờ được, Diệp Viễn chẳng những không chết mà thực lực còn tăng mạnh.
Lúc hắn nhận được tin tức của Đoàn gia, Diệp Viễn ở đại đế đô Vân Đan cường thế đột phá, chấn kinh thế nhân.
Đồng thời đột phá ba đạo tinh, khí, thần, thực lực tăng mạnh, trực tiếp bước vào Tổ Cảnh.
Nhân vật nghịch thiên như vậy, lúc trước thế mà hắn lại cho rằng chết chắc!
Mẹ nó, đầu lão tử nhất định là bị lừa đá rồi!
Vân Dịch lắc đầu nói: “Mặc dù ta cũng không hiểu rõ Diệp Tông Sư, nhưng nhân vật giống như hắn, đương nhiên sẽ kiêu ngạo tới cực điểm. Mặc dù trước đó ngươi tu luyện không quá cố gắng, nhưng mà nói không chừng hắn nhớ đến nghị lực của ngươi, sẽ thu nhận ngươi. Nhưng mà ngươi lại nửa đường rời đi, sợ là hắn sẽ rất khó thu nhận ngươi bái nhập môn hạ.”
Thần sắc Đoàn Vân Phi cứng lại, lời nói của Vân Dịch đả kích đến hắn.
Mười năm kiên trì, vứt bỏ trong phút chốc!
“Ai, dù là chỉ có một tia hi vọng, ta cũng muốn ở lại! Hi vọng hắn nể tình ta kiên trì mười năm, thu nhận ta!” Đoàn Vân Phi thở dài nói.
Bây giờ, hắn hối hận phát điên, nhưng mà trên đời này không có thuốc hối hận.
Chí ít, hắn so với đám người Lạc Thiên Kỳ kia, có hi vọng lớn hơn.
Từ khi tin tức Diệp Viễn trở về truyền đến, đám thiên tài trước đó rời khỏi đều lần lượt trở về.