Mọi người nghe vậy, tất cả đều vui mừng.
Diệp Viễn thấy thế, trong lòng chỉ mỉm cười.
Những người này cũng quá coi thường khảo nghiệm của mình, đều là công tử thế gia, sao có thể chịu được khổ như thế?
Hắn đoán chừng, có thể giữ lại một phần đã là không tệ rồi.
Tư liệu của Ninh Tư Ngữ, rất nhanh được đặt trước mặt một đám Thiên Tôn.
Tất cả mọi người, yên lặng không nói gì.
Một tiểu nha đầu đan thần ngũ tinh, lại có thể không phân cao thấp với một cường giả Đạo Cảnh sơ kỳ.
Dạng thực lực này, quả thực nghe rợn cả người.
Ninh Tư Ngữ này, còn không còn không phải thị nữ của Diệp Viễn sao?
Lần này, rốt cuộc một đám đan thần thất tinh cũng hiểu, vì sao những thiên tài này đều muốn chọn Diệp Viễn.
Loại vùng đất cằn cỗi như Thiên Ưng này, ở đâu ra kỳ tài khoáng thế, Ninh Tư Ngữ này nhất định là do Diệp Viễn dạy dỗ!
Tính trước tính sau, Ninh Tư Ngữ theo Diệp Viễn, cũng mới có một nghìn năm, lại có thực lực như thế, thật là nghe rợn cả người.
Mọi người nhìn về phía Diệp Viễn giống như nhìn thấy quỷ, gia hỏa này… thật là biến thái mà.
Đan Ngọc Thiên Tôn có chút lý giải Vân Dịch có chút thành tựu đối với đan đạo, bây giờ bảo hắn làm một dược đồng bình thường hắn khó có thể chấp nhận.
Chứng kiến được sự đại năng của Diệp Viễn, Vân Dịch sao có thể không động tâm?
Nếu như Vân Dịch thật sự có thể bái Diệp Viễn làm thầy, đối với đại đế đô Vân Đan mà nói cũng là một chuyện tốt.
Mặc dù hắn không muốn thừa nhận, nhưng mà thiên tư của Phiêu Vũ Thiên Tôn đúng là cao hơn hắn.
Bây giờ, hắn đã thua dưới tay Phiêu Vũ, theo thời gian, khả năng hắn có thể thẳng lại càng ngày càng thấp.
Nhưng mà, tiềm lực của Vân Dịch chưa dùng hết, một khi được Diệp Viễn khai phát, tương lai vượt qua Phiêu Vũ Thiên Tôn cũng không phải là chuyện không có khả năng.
Chỉ là… Vân Dịch thực sự có thể vượt qua khảo nghiệm của Diệp Viễn sao?
Lần nhận đồ đệ ở đại hội Vân Đan này, lấy phương thức như thế để kết thúc.
Trừ Ninh Tư Ngữ ra, ba mươi chín người khác trực tiếp rời khỏi đại đế đô Vân Đan, chạy về phía hoàng thành Thiên Ưng.
Sau đó, là thời gian nửa tháng Tông Sư giảng đạo.
Tông Sư giảng đạo có thể nói là phúc lợi đứng đầu, tất cả Luyện Dược Sư trong thành đều có thể lựa chọn Tông Sư mình ngưỡng mộ để nghe giảng đạo, không có bất kỳ hạn chế nào.
Lâm Thông là một đan thần ngũ tinh của một tòa hoàng thành xa xôi, không quản vạn dặm chạy tới đại đế đô Vân Đan, chỉ để nghe Tông Sư giảng đạo.
Hắn không có tư cách đi vào nội thành xem đại hội Vân Đan, sở dĩ tới đại đế đô Vân Đan, chính là vì màn Tông Sư giảng đạo cuối cùng này.
Ở ngoại thành, hắn cũng kết bạn được với một vài đồng đạo, cùng hẹn nhau đi nghe Tông Sư giảng đạo.
“Lâm Thông, ngươi định đi nghe Tông Sư nào giảng đạo?” Người nói tên là Tống Tử Thuần, là người bạn tốt mới quen trong khoảng thời gian này của Lâm Thông.
Lâm Thông không chút do dự nói: “Cái này còn phải nói sao? Đương nhiên là Đan Ngọc Thiên Tôn! Hắn chính là cường giả Tổ Cảnh, người đứng đầu Nam giới!”
Tống Tử Thuần cười ha ha nói: “Người đứng đầu Nam giới? Tin tức của ngươi thật đúng là chậm mà! Lần này, Đan Ngọc Thiên Tôn thua Phiêu Vũ Thiên Tôn, cái danh xưng người đứng đầu Nam giới này đã đổi chủ rồi!”
Con mắt Lâm Thông trợn to, không dám tin nói: “Đan Ngọc Thiên Tôn là cường giả Tổ Cảnh, sao hắn có thể thua?”
Tống Tử Thuần có ý khoe khoang, cười nói: “Ngươi còn chưa biết đúng không, lần này, Phiêu Vũ Thiên Tôn có chuẩn bị mà đến, hắn đã đột phá Tổ Cảnh, hơn nữa còn đánh bại Đan Ngọc Thiên Tôn trước mặt bao nhiêu người. Đại hội Vân Đan lần tiếp theo phải đổi tên là đại hội Kim Hoán rồi!”
“Lại… lại có loại chuyện thế này?” Lâm Thông giật mình nói.
Những võ giả tầng dưới chót như bọn họ, rất khó có được tin tức của nội thành, thường thường đều là chắp vá lung tung nghe được.
Tống Tử Thuần có chút quan hệ ở trong nội thành, cho nên tin tức hắn nhận được vẫn là tương đối chính xác.
Mọi người nghe vậy, tất cả đều vui mừng.
Diệp Viễn thấy thế, trong lòng chỉ mỉm cười.
Những người này cũng quá coi thường khảo nghiệm của mình, đều là công tử thế gia, sao có thể chịu được khổ như thế?
Hắn đoán chừng, có thể giữ lại một phần đã là không tệ rồi.
Tư liệu của Ninh Tư Ngữ, rất nhanh được đặt trước mặt một đám Thiên Tôn.
Tất cả mọi người, yên lặng không nói gì.
Một tiểu nha đầu đan thần ngũ tinh, lại có thể không phân cao thấp với một cường giả Đạo Cảnh sơ kỳ.
Dạng thực lực này, quả thực nghe rợn cả người.
Ninh Tư Ngữ này, còn không còn không phải thị nữ của Diệp Viễn sao?
Lần này, rốt cuộc một đám đan thần thất tinh cũng hiểu, vì sao những thiên tài này đều muốn chọn Diệp Viễn.
Loại vùng đất cằn cỗi như Thiên Ưng này, ở đâu ra kỳ tài khoáng thế, Ninh Tư Ngữ này nhất định là do Diệp Viễn dạy dỗ!
Tính trước tính sau, Ninh Tư Ngữ theo Diệp Viễn, cũng mới có một nghìn năm, lại có thực lực như thế, thật là nghe rợn cả người.
Mọi người nhìn về phía Diệp Viễn giống như nhìn thấy quỷ, gia hỏa này… thật là biến thái mà.
Đan Ngọc Thiên Tôn có chút lý giải Vân Dịch có chút thành tựu đối với đan đạo, bây giờ bảo hắn làm một dược đồng bình thường hắn khó có thể chấp nhận.
Chứng kiến được sự đại năng của Diệp Viễn, Vân Dịch sao có thể không động tâm?
Nếu như Vân Dịch thật sự có thể bái Diệp Viễn làm thầy, đối với đại đế đô Vân Đan mà nói cũng là một chuyện tốt.
Mặc dù hắn không muốn thừa nhận, nhưng mà thiên tư của Phiêu Vũ Thiên Tôn đúng là cao hơn hắn.
Bây giờ, hắn đã thua dưới tay Phiêu Vũ, theo thời gian, khả năng hắn có thể thẳng lại càng ngày càng thấp.
Nhưng mà, tiềm lực của Vân Dịch chưa dùng hết, một khi được Diệp Viễn khai phát, tương lai vượt qua Phiêu Vũ Thiên Tôn cũng không phải là chuyện không có khả năng.
Chỉ là… Vân Dịch thực sự có thể vượt qua khảo nghiệm của Diệp Viễn sao?
Lần nhận đồ đệ ở đại hội Vân Đan này, lấy phương thức như thế để kết thúc.
Trừ Ninh Tư Ngữ ra, ba mươi chín người khác trực tiếp rời khỏi đại đế đô Vân Đan, chạy về phía hoàng thành Thiên Ưng.
Sau đó, là thời gian nửa tháng Tông Sư giảng đạo.
Tông Sư giảng đạo có thể nói là phúc lợi đứng đầu, tất cả Luyện Dược Sư trong thành đều có thể lựa chọn Tông Sư mình ngưỡng mộ để nghe giảng đạo, không có bất kỳ hạn chế nào.
Lâm Thông là một đan thần ngũ tinh của một tòa hoàng thành xa xôi, không quản vạn dặm chạy tới đại đế đô Vân Đan, chỉ để nghe Tông Sư giảng đạo.
Hắn không có tư cách đi vào nội thành xem đại hội Vân Đan, sở dĩ tới đại đế đô Vân Đan, chính là vì màn Tông Sư giảng đạo cuối cùng này.
Ở ngoại thành, hắn cũng kết bạn được với một vài đồng đạo, cùng hẹn nhau đi nghe Tông Sư giảng đạo.
“Lâm Thông, ngươi định đi nghe Tông Sư nào giảng đạo?” Người nói tên là Tống Tử Thuần, là người bạn tốt mới quen trong khoảng thời gian này của Lâm Thông.
Lâm Thông không chút do dự nói: “Cái này còn phải nói sao? Đương nhiên là Đan Ngọc Thiên Tôn! Hắn chính là cường giả Tổ Cảnh, người đứng đầu Nam giới!”
Tống Tử Thuần cười ha ha nói: “Người đứng đầu Nam giới? Tin tức của ngươi thật đúng là chậm mà! Lần này, Đan Ngọc Thiên Tôn thua Phiêu Vũ Thiên Tôn, cái danh xưng người đứng đầu Nam giới này đã đổi chủ rồi!”
Con mắt Lâm Thông trợn to, không dám tin nói: “Đan Ngọc Thiên Tôn là cường giả Tổ Cảnh, sao hắn có thể thua?”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!