Dù sao, tổ ngũ tinh có mạnh hơn nữa cũng chỉ là ngũ tinh mà thôi, còn cần thời gian dài bồi dưỡng.
Nhưng tổ lục tinh thì khác, những thiên tài này, đã là cường giả có thể đảm đương một phương.
Chỉ cần bồi dưỡng thật tốt, thành tựu đan thần thất tinh ở tương lai, dường như là chuyện ván đã đóng thuyền.
Những Tông Sư kia, ai cũng phấn chấn tinh thần, dự định xuất thủ tranh đoạt.
Còn về Vân Dịch, bọn họ căn bản chẳng muốn quan tâm.
Hắn chính là cháu của Đan Ngọc Thiên Tôn, dùng mông nghĩ cũng biết hắn chọn Đan Ngọc Thiên Tôn, đương nhiên người khác sẽ không uổng phí tâm tư.
“Dịch Nhi, đến đây đi.” Đan Ngọc Thiên Tôn chậm rãi mở miệng nói.
Lúc nói chuyện, hắn còn ngạo nghễ liếc mắt nhìn Diệp Viễn.
Một vài tiểu tử ngũ tinh mà thôi, nhiều hơn nữa thì thế nào?
Đan Ngọc hắn, có đứa cháu Vân Dịch này là đủ rồi.
Vân Dịch là hậu bối hắn thích nhất, thiên phú trên đan đạo nghiền ép người cùng thế hệ.
Đương nhiên, ngoại trừ loại biến thái như Diệp Viễn.
Nhưng mà Vân Dịch không có đi về phía Đan Ngọc Thiên Tôn, mà đứng ở chỗ, chần chừ không đi.
Đan Ngọc Thiên Tôn nhướng mày, thanh âm trầm xuống, nói: “Dịch Nhi?”
Lúc này, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên người Vân Dịch.
Mỗi lần đại hội Vân Đan, người đứng đầu tổ lục tinh, đều là đối tượng các thế lực lớn tranh đoạt.
Lần này, bởi vì là Vân Dịch cho nên tất cả mọi người đều giữ yên lặng.
Nhưng mà bây giờ nhìn tình huống này, có cái gì đó không đúng lắm!
Bỗng nhiên, Vân Dịch hít một hơi thật sâu, trực tiếp quỳ xuống với Đan Ngọc Thiên Tôn, nói: “Lão tổ thứ tội, Dịch Nhi muốn bái nhập môn hạ của Diệp Viễn, xin lão tổ thành toàn!”
“Cái gì!”
Đột nhiên, Đan Ngọc Thiên Tôn đứng lên, trong ánh mắt tràn đầy vẻ không dám tin.
Người khác chọn Diệp Viễn thì thôi đi, bây giờ đến cháu của hắn cũng lại chọn Diệp Viễn, sao hắn có thể không sợ hãi?
Không chỉ có Đan Ngọc Thiên Tôn, tất cả mọi người đều trố mắt đứng nhìn, không dám tin nhìn về phía Vân Dịch.
Cháu của Đan Ngọc Thiên Tôn, lại lựa chọn đối thủ một mất một còn là Diệp Viễn, cái này sao có thể không khiến bọn họ sợ hãi?
“Ngươi… đứa cháu bất hiếu này!” Đan Ngọc Thiên Tôn chỉ vào Vân Dịch, cả người đều run rẩy, hiển nhiên là đã vô cùng tức giận.
Dứt lời, Vân Dịch không chút do dự đi về phía Diệp Viễn, đứng ở hàng đầu tiên.
Không có cười nhạo, không có châm chọc, hành động của Diệp Viễn, khiếp sợ tất cả mọi người.
Có hành động của Vân Dịch, lựa chọn tiếp theo không có chút nào bất ngờ.
Hai mươi người đứng đầu tổ lục tinh và ngũ tinh, tổng cộng bốn mươi ngươi, tất cả đều đứng ở trước Diệp Viễn.
Phía trước mười ba vị Tông Sư khác, đúng là không có một bóng người.
Trên quảng trường, hoàn toàn tĩnh mịch.
Ánh mắt tất cả mọi người, đều tập trung trên người Diệp Viễn.
Lúc này, Diệp Viễn chậm rãi đứng dậy, trong ánh mắt tất cả mọi người, chậm rãi mở miệng nói: “Tư Ngữ.”
Ninh Tư Ngữ vô cùng vui mừng, vội vã ra khỏi hàng, trực tiếp hướng về phía Diệp Viễn cúi người.
“Đại nhân!”
Diệp Viễn chậm rãi gật đầu, nói: “Hơn nghìn năm qua, ngươi theo ta luyện đan, trái phải hầu hạ. Hôm nay, ta liền nạp ngươi nhập môn, chính thức nhận ngươi là đệ tử, ngươi có đồng ý không?”
Dù sao, tổ ngũ tinh có mạnh hơn nữa cũng chỉ là ngũ tinh mà thôi, còn cần thời gian dài bồi dưỡng.
Nhưng tổ lục tinh thì khác, những thiên tài này, đã là cường giả có thể đảm đương một phương.
Chỉ cần bồi dưỡng thật tốt, thành tựu đan thần thất tinh ở tương lai, dường như là chuyện ván đã đóng thuyền.
Những Tông Sư kia, ai cũng phấn chấn tinh thần, dự định xuất thủ tranh đoạt.
Còn về Vân Dịch, bọn họ căn bản chẳng muốn quan tâm.
Hắn chính là cháu của Đan Ngọc Thiên Tôn, dùng mông nghĩ cũng biết hắn chọn Đan Ngọc Thiên Tôn, đương nhiên người khác sẽ không uổng phí tâm tư.
“Dịch Nhi, đến đây đi.” Đan Ngọc Thiên Tôn chậm rãi mở miệng nói.
Lúc nói chuyện, hắn còn ngạo nghễ liếc mắt nhìn Diệp Viễn.
Một vài tiểu tử ngũ tinh mà thôi, nhiều hơn nữa thì thế nào?
Đan Ngọc hắn, có đứa cháu Vân Dịch này là đủ rồi.
Vân Dịch là hậu bối hắn thích nhất, thiên phú trên đan đạo nghiền ép người cùng thế hệ.
Đương nhiên, ngoại trừ loại biến thái như Diệp Viễn.
Nhưng mà Vân Dịch không có đi về phía Đan Ngọc Thiên Tôn, mà đứng ở chỗ, chần chừ không đi.
Đan Ngọc Thiên Tôn nhướng mày, thanh âm trầm xuống, nói: “Dịch Nhi?”
Lúc này, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên người Vân Dịch.
Mỗi lần đại hội Vân Đan, người đứng đầu tổ lục tinh, đều là đối tượng các thế lực lớn tranh đoạt.
Lần này, bởi vì là Vân Dịch cho nên tất cả mọi người đều giữ yên lặng.
Nhưng mà bây giờ nhìn tình huống này, có cái gì đó không đúng lắm!
Bỗng nhiên, Vân Dịch hít một hơi thật sâu, trực tiếp quỳ xuống với Đan Ngọc Thiên Tôn, nói: “Lão tổ thứ tội, Dịch Nhi muốn bái nhập môn hạ của Diệp Viễn, xin lão tổ thành toàn!”
“Cái gì!”
Đột nhiên, Đan Ngọc Thiên Tôn đứng lên, trong ánh mắt tràn đầy vẻ không dám tin.
Người khác chọn Diệp Viễn thì thôi đi, bây giờ đến cháu của hắn cũng lại chọn Diệp Viễn, sao hắn có thể không sợ hãi?
Không chỉ có Đan Ngọc Thiên Tôn, tất cả mọi người đều trố mắt đứng nhìn, không dám tin nhìn về phía Vân Dịch.
Cháu của Đan Ngọc Thiên Tôn, lại lựa chọn đối thủ một mất một còn là Diệp Viễn, cái này sao có thể không khiến bọn họ sợ hãi?
“Ngươi… đứa cháu bất hiếu này!” Đan Ngọc Thiên Tôn chỉ vào Vân Dịch, cả người đều run rẩy, hiển nhiên là đã vô cùng tức giận.
Dứt lời, Vân Dịch không chút do dự đi về phía Diệp Viễn, đứng ở hàng đầu tiên.
Không có cười nhạo, không có châm chọc, hành động của Diệp Viễn, khiếp sợ tất cả mọi người.
Có hành động của Vân Dịch, lựa chọn tiếp theo không có chút nào bất ngờ.
Hai mươi người đứng đầu tổ lục tinh và ngũ tinh, tổng cộng bốn mươi ngươi, tất cả đều đứng ở trước Diệp Viễn.
Phía trước mười ba vị Tông Sư khác, đúng là không có một bóng người.
Trên quảng trường, hoàn toàn tĩnh mịch.
Ánh mắt tất cả mọi người, đều tập trung trên người Diệp Viễn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!