Còn chưa mở lò, nhưng mà trong lòng mọi người đều đã nắm chắc kết quả.
Lúc trước, ai cũng sẽ không cho rằng, Diệp Viễn thật sự có thể chiến thắng đan thần thất tinh, ngồi lên vị trí Tông Sư.
Nhưng mà bây giờ, Diệp Viễn dùng thực lực cường hãn của mình, thay đổi nhận thức của tất cả mọi người.
“Hắn… hắn thật sự làm được! Thật là khó tin, một đan thần lục tinh, lại quét ngang tất cả đan thần thất tinh!”
“Trừ Đan Ngọc Thiên Tôn ra, sợ là cả vùng đất Nam giới này cũng không ai làm được gì hắn?”
“Thực sự là thiên phú đáng sợ, lẽ nào Thông Thiên Giới này, thật sự sẽ xuất hiện Dược Tổ thứ hai sao?”
…
Nhớ lại một màn đấu đan của Diệp Viễn, mọi người vẫn như trong mơ như trước.
Đây không phải là người mới bay lên đan đạo, hắn đã đứng ở đỉnh cao của giới luyện dược Nam giới!
Vượt qua Đan Ngọc Thiên Tôn, sợ là cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt.
Không có ai nghi ngờ Diệp Viễn sẽ bước vào Tổ Cảnh!
Tổ Cảnh đối với người khác mà nói, đó là tích lũy qua vô số năm tháng, nhưng mà đối với Diệp Viễn mà nói, dường như không xa xôi như thế.
Hắn đi tới bước ngày hôm nay, không phải cũng chỉ mất thời gian hơn nghìn năm ngắn ngủi sao?
Trong đám người, khắp mặt Vân Dịch là nụ cười khổ sở.
Khi nghe nói Diệp Viễn là Tông Sư được mời của đại hội Vân Đan lần này, phản ứng đầu tiên của hắn là không phục.
Vân Dịch hắn là cháu của Đan Ngọc Thiên Tôn, thiên phú đan đạo tuyệt luân, chỉ dùng ba trăm năm, đã đột phá Đạo Cảnh.
Cho dù là những thiên tài Đạo Cảnh ở đại hội Vân Đan lần này, ít nhất cũng phải dùng năm nghìn năm trở lên.
Tất cả thiên tài, ở trước mặt hắn đều ảm đạm phai mờ.
Hắn tin có một ngày, mình sẽ đạt được trình độ của Đan Ngọc Thiên Tôn, trở thành đỉnh cao của Nam giới.
Nhưng mà, tất cả kiêu ngạo này bị Diệp Viễn trước mặt này nghiền ép vỡ nát.
Ở trước mặt Diệp Viễn, Đan Ngọc Thiên Tôn tính là cái gì?
Những thiên tài từng nỗ lực khiêu chiến Diệp Viễn, càng là vẻ mặt tự ti mặc cảm.
Diệp Viễn căn bản không phải lấy Ninh Tư Ngữ ra làm bia đỡ đạn, hắn thật sự khinh thường xuất thủ với bọn tiểu bối.
Đó là vũ nhục đối với một người Tông Sư!
Những người như Đan Ngọc Thiên Tôn, Phiêu Vũ Thiên Tôn, Triều Nguyên Thiên Tôn sẽ tiếp nhận khiêu chiến của một tên tiểu bối sao?
Hiển nhiên là không!
Thị nữ Ninh Tư Ngữ của Diệp Viễn mới là người đồng lứa với bọn họ.
Mà Diệp Viễn, là nhân vật ngang hàng với Dược Sư đan đạo cao cấp nhất của Nam giới!
“Đan Ngọc huynh, không biết, bây giờ, Diệp mỗ có tư cách ngồ vào vị trí Tông Sư chưa?” Diệp Viễn nhìn về phía Đan Ngọc Thiên Tôn, thản nhiên nói.
Vẻ mặt Đan Ngọc Thiên Tôn lúng túng, miễn cưỡng nở ra một nụ cười, nói: “Đương nhiên là có tư cách! Diệp Tông Sư, hôm nay đúng là khiến bản tôn mở rộng tầm mắt!”
Trước mắt bao người, Diệp Viễn từ từ ngồi lên vị trí Tông Sư.
Mà lúc này, vị trí của hắn được sắp xếp bên cạnh Phiêu Vũ Thiên Tôn.
Hiển nhiên, điều này đại biểu địa vị của hắn, đã áp đảo chưởng môn của ngũ đại thánh địa!
Trên quảng trường, tất cả ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Diệp Viễn.
Đó là vinh quang bậc nào!
Đợi Diệp Viễn ngồi xuống, Đan Ngọc Thiên Tôn hơi lộ ra lúng túng nói: “Khụ khụ, cái tên Diệp Tông Sư này, hoàn toàn xứng đáng mà. Nếu như Diệp Tông Sư đã chứng minh được thực lực của mình, vậy đại hội Vân Đan lần này, sẽ chính thức…”
“Đợi đã!” Đúng lúc này, Phiêu Vũ Thiên Tôn bỗng nhiên mở miệng, cắt ngang lời nói của Đan Ngọc Thiên Tôn.
Còn chưa mở lò, nhưng mà trong lòng mọi người đều đã nắm chắc kết quả.
Lúc trước, ai cũng sẽ không cho rằng, Diệp Viễn thật sự có thể chiến thắng đan thần thất tinh, ngồi lên vị trí Tông Sư.
Nhưng mà bây giờ, Diệp Viễn dùng thực lực cường hãn của mình, thay đổi nhận thức của tất cả mọi người.
“Hắn… hắn thật sự làm được! Thật là khó tin, một đan thần lục tinh, lại quét ngang tất cả đan thần thất tinh!”
“Trừ Đan Ngọc Thiên Tôn ra, sợ là cả vùng đất Nam giới này cũng không ai làm được gì hắn?”
“Thực sự là thiên phú đáng sợ, lẽ nào Thông Thiên Giới này, thật sự sẽ xuất hiện Dược Tổ thứ hai sao?”
…
Nhớ lại một màn đấu đan của Diệp Viễn, mọi người vẫn như trong mơ như trước.
Đây không phải là người mới bay lên đan đạo, hắn đã đứng ở đỉnh cao của giới luyện dược Nam giới!
Vượt qua Đan Ngọc Thiên Tôn, sợ là cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt.
Không có ai nghi ngờ Diệp Viễn sẽ bước vào Tổ Cảnh!
Tổ Cảnh đối với người khác mà nói, đó là tích lũy qua vô số năm tháng, nhưng mà đối với Diệp Viễn mà nói, dường như không xa xôi như thế.
Hắn đi tới bước ngày hôm nay, không phải cũng chỉ mất thời gian hơn nghìn năm ngắn ngủi sao?
Trong đám người, khắp mặt Vân Dịch là nụ cười khổ sở.
Khi nghe nói Diệp Viễn là Tông Sư được mời của đại hội Vân Đan lần này, phản ứng đầu tiên của hắn là không phục.
Vân Dịch hắn là cháu của Đan Ngọc Thiên Tôn, thiên phú đan đạo tuyệt luân, chỉ dùng ba trăm năm, đã đột phá Đạo Cảnh.
Cho dù là những thiên tài Đạo Cảnh ở đại hội Vân Đan lần này, ít nhất cũng phải dùng năm nghìn năm trở lên.
Tất cả thiên tài, ở trước mặt hắn đều ảm đạm phai mờ.
Hắn tin có một ngày, mình sẽ đạt được trình độ của Đan Ngọc Thiên Tôn, trở thành đỉnh cao của Nam giới.
Nhưng mà, tất cả kiêu ngạo này bị Diệp Viễn trước mặt này nghiền ép vỡ nát.
Ở trước mặt Diệp Viễn, Đan Ngọc Thiên Tôn tính là cái gì?
Những thiên tài từng nỗ lực khiêu chiến Diệp Viễn, càng là vẻ mặt tự ti mặc cảm.
Diệp Viễn căn bản không phải lấy Ninh Tư Ngữ ra làm bia đỡ đạn, hắn thật sự khinh thường xuất thủ với bọn tiểu bối.
Đó là vũ nhục đối với một người Tông Sư!
Những người như Đan Ngọc Thiên Tôn, Phiêu Vũ Thiên Tôn, Triều Nguyên Thiên Tôn sẽ tiếp nhận khiêu chiến của một tên tiểu bối sao?
Hiển nhiên là không!
Thị nữ Ninh Tư Ngữ của Diệp Viễn mới là người đồng lứa với bọn họ.
Mà Diệp Viễn, là nhân vật ngang hàng với Dược Sư đan đạo cao cấp nhất của Nam giới!
“Đan Ngọc huynh, không biết, bây giờ, Diệp mỗ có tư cách ngồ vào vị trí Tông Sư chưa?” Diệp Viễn nhìn về phía Đan Ngọc Thiên Tôn, thản nhiên nói.
Vẻ mặt Đan Ngọc Thiên Tôn lúng túng, miễn cưỡng nở ra một nụ cười, nói: “Đương nhiên là có tư cách! Diệp Tông Sư, hôm nay đúng là khiến bản tôn mở rộng tầm mắt!”
Trước mắt bao người, Diệp Viễn từ từ ngồi lên vị trí Tông Sư.
Mà lúc này, vị trí của hắn được sắp xếp bên cạnh Phiêu Vũ Thiên Tôn.
Hiển nhiên, điều này đại biểu địa vị của hắn, đã áp đảo chưởng môn của ngũ đại thánh địa!