Chỗ ngồi của Thiên Tôn, Văn Lam Thiên Tôn âm dương quái khí nói.
Diệp Viễn làm được đến bước này, đương nhiên hắn cũng có thể làm được, thậm chí còn làm tốt hơn so với Diệp Viễn.
Dù sao thực lực đan đạo của đám người Long Nghị Thiên Tôn, ở trong trăm người Thiên Tôn chỉ có thể coi là trung bình.
Có điều trong lời này, vẫn lộ ra mùi vị chơi chữ.
Hiển hiên, thực lực của Diệp Viễn đã vượt xa tưởng tượng của tất cả mọi người.
“Diệp Viễn, thần phẩm Tử Linh!”
“Thanh Vũ Thiên Tôn, đỉnh phong cực phẩm!”
“Cửu Hạo Thiên Tôn, cực phẩm!”
…
Năm Thiên Tôn bại trận, lại tới năm Thiên Tôn bại trận, chỉ là kết quả vẫn như vũ, hoàn toàn bị đánh bại!
Liên tiếp năm sáu trận, kết quả đều như nhau.
Diệp Viễn luôn là thần phẩm Tử Linh, mà người khác, không phải là đỉnh phong cực phẩm thì chính là cực phẩm!
Nói chung, không thể nào đột phá được phạm vi thiên phẩm.
Rất nhanh, những Thiên Tôn kia đã cảm thấy không đúng lắm.
“Si… cái này không đúng!” Lưu Minh Thiên Tôn cau mày nói.
Thừa Phong Thiên Tôn, bạn tốt của hắn ở một bên người nói: “Ha ha, ngươi cũng nhìn ra rồi sao? Diệp Tông Sư này, rất không đơn giản!”
Lưu Minh Thiên Tôn kinh ngạc nói: “Ngươi đã sớm nhìn ra rồi?”
Thừa Phong Thiên Tôn cười nói: “Trình tự vào sân, là căn cứ vào thực lực của Thiên Tôn, cũng chính là vị trí ghế của bọn họ. Bây giờ vào sân, xếp hạng đã đến thứ bốn mươi năm mươi, thực lực bọn họ đều mạnh hơn rất nhiều so với Long Nghị lão đệ. Theo lý mà nói, cho dù thực lực của Diệp Tông Sư có cường đại, cũng phải có người đột phá thiên phẩm mới đúng. Nhưng đến bây giờ, thế mà lại không có người nào có thể đột phá đến thiên phẩm!”
“Nói cách khác, Diệp Tông Sư này còn dư lực! Đây… lẽ nào thực lực của hắn thật sự có thể đạt được trình độ Tông Sư?”
Lưu Minh Thiên Tôn thật sự giật mình!
Vốn dĩ hắn cho rằng, Diệp Viễn chỉ có khả năng suy luận cực mạnh còn năng lực động thủ có thể còn chưa đủ.
Nhưng mà ai ngờ được, năng lực động thủ của Diệp Viễn thậm chí còn kinh khủng hơn so với năng lực suy luận!
Thực sự là người trẻ tuổi yêu nghiệt mà!
Thừa Phong Thiên Tôn cười cười, nói: “Hắn có thực lực Thiên Tôn hay không ta không biết, nhưng mà bây giờ ta rất tò mò, rốt cuộc ai mới có thể bức ra thực lực chân chính của hắn.”
Đấu đan đến bây giờ, đã không có ai hoài nghi trình độ yêu nghiệt của Diệp Viễn, chỉ là ai có thể bức ra toàn bộ thực lực của hắn thì tất cả mọi người đều vô cùng chờ mong.
Từng cuộc chiến đấu kết thúc, những đan thần ngũ tinh, lục tinh phía dưới đã sớm từ kinh ngạc biến thành bội phục thực lực Diệp Viễn.
Bọn họ và những Thiên Tôn kia không giống nhau, trong mắt đan thần thất tinh, Diệp Viễn chỉ là một tiểu bối. Tiểu bối cưỡi trên đầu bọn họ, đương nhiên bọn họ không vui.
Nhưng mà Diệp Viễn và những tiểu bối này chỉ là người cùng tuổi, người cùng tuổi có thể có thực lực đan đạo kinh khủng như vậy, bọn họ ngoài bội phục ra thì còn có thể làm cái gì?
Liên tiếp mười trận chiến, Diệp Viễn một đường toàn thắng, đúng là không có người nào đạt được thiên phẩm.
Dạng kết quả này, quá bất ngờ.
“Diệp Tông sư thực sự quá mạnh mẽ, từ hôm nay trở đi, hắn chính là thần tượng của ta, cuộc đời này ta chỉ mong có cơ hội được đứng trước mặt hắn.”
“Ngươi thôi đi! Lúc trước ngươi còn nói hắn cuồng vọng, không biết trời cao đất rộng kia mà.”
Mặt người kia đỏ lên, cãi lại: “Đó… đó là chuyện lúc trước ta không biết! Lúc trước, ai có thể tưởng tượng được một đan thần lục tinh đã có cảnh giới như thế chứ!”
“Nói cũng phải, hôm nay thực sự là mở rộng tầm mắt!”
…
Mười trận chiến, Diệp Viễn thắng năm mươi vị đan thần thất tinh, bất luận phía sau hắn thắng hay bại, cũng đã đủ khiến đám hậu bối này điên cuồng sùng bái.
“Vụt!”
Một bóng người nhảy vọt lên trên trời, hạ xuống trên đài, vẻ mặt khinh miệt.
Chỗ ngồi của Thiên Tôn, Văn Lam Thiên Tôn âm dương quái khí nói.
Diệp Viễn làm được đến bước này, đương nhiên hắn cũng có thể làm được, thậm chí còn làm tốt hơn so với Diệp Viễn.
Dù sao thực lực đan đạo của đám người Long Nghị Thiên Tôn, ở trong trăm người Thiên Tôn chỉ có thể coi là trung bình.
Có điều trong lời này, vẫn lộ ra mùi vị chơi chữ.
Hiển hiên, thực lực của Diệp Viễn đã vượt xa tưởng tượng của tất cả mọi người.
“Diệp Viễn, thần phẩm Tử Linh!”
“Thanh Vũ Thiên Tôn, đỉnh phong cực phẩm!”
“Cửu Hạo Thiên Tôn, cực phẩm!”
…
Năm Thiên Tôn bại trận, lại tới năm Thiên Tôn bại trận, chỉ là kết quả vẫn như vũ, hoàn toàn bị đánh bại!
Liên tiếp năm sáu trận, kết quả đều như nhau.
Diệp Viễn luôn là thần phẩm Tử Linh, mà người khác, không phải là đỉnh phong cực phẩm thì chính là cực phẩm!
Nói chung, không thể nào đột phá được phạm vi thiên phẩm.
Rất nhanh, những Thiên Tôn kia đã cảm thấy không đúng lắm.
“Si… cái này không đúng!” Lưu Minh Thiên Tôn cau mày nói.
Thừa Phong Thiên Tôn, bạn tốt của hắn ở một bên người nói: “Ha ha, ngươi cũng nhìn ra rồi sao? Diệp Tông Sư này, rất không đơn giản!”
Lưu Minh Thiên Tôn kinh ngạc nói: “Ngươi đã sớm nhìn ra rồi?”
Thừa Phong Thiên Tôn cười nói: “Trình tự vào sân, là căn cứ vào thực lực của Thiên Tôn, cũng chính là vị trí ghế của bọn họ. Bây giờ vào sân, xếp hạng đã đến thứ bốn mươi năm mươi, thực lực bọn họ đều mạnh hơn rất nhiều so với Long Nghị lão đệ. Theo lý mà nói, cho dù thực lực của Diệp Tông Sư có cường đại, cũng phải có người đột phá thiên phẩm mới đúng. Nhưng đến bây giờ, thế mà lại không có người nào có thể đột phá đến thiên phẩm!”
“Nói cách khác, Diệp Tông Sư này còn dư lực! Đây… lẽ nào thực lực của hắn thật sự có thể đạt được trình độ Tông Sư?”
Lưu Minh Thiên Tôn thật sự giật mình!
Vốn dĩ hắn cho rằng, Diệp Viễn chỉ có khả năng suy luận cực mạnh còn năng lực động thủ có thể còn chưa đủ.
Nhưng mà ai ngờ được, năng lực động thủ của Diệp Viễn thậm chí còn kinh khủng hơn so với năng lực suy luận!
Thực sự là người trẻ tuổi yêu nghiệt mà!
Thừa Phong Thiên Tôn cười cười, nói: “Hắn có thực lực Thiên Tôn hay không ta không biết, nhưng mà bây giờ ta rất tò mò, rốt cuộc ai mới có thể bức ra thực lực chân chính của hắn.”
Đấu đan đến bây giờ, đã không có ai hoài nghi trình độ yêu nghiệt của Diệp Viễn, chỉ là ai có thể bức ra toàn bộ thực lực của hắn thì tất cả mọi người đều vô cùng chờ mong.
Từng cuộc chiến đấu kết thúc, những đan thần ngũ tinh, lục tinh phía dưới đã sớm từ kinh ngạc biến thành bội phục thực lực Diệp Viễn.
Bọn họ và những Thiên Tôn kia không giống nhau, trong mắt đan thần thất tinh, Diệp Viễn chỉ là một tiểu bối. Tiểu bối cưỡi trên đầu bọn họ, đương nhiên bọn họ không vui.
Nhưng mà Diệp Viễn và những tiểu bối này chỉ là người cùng tuổi, người cùng tuổi có thể có thực lực đan đạo kinh khủng như vậy, bọn họ ngoài bội phục ra thì còn có thể làm cái gì?
Liên tiếp mười trận chiến, Diệp Viễn một đường toàn thắng, đúng là không có người nào đạt được thiên phẩm.
Dạng kết quả này, quá bất ngờ.
“Diệp Tông sư thực sự quá mạnh mẽ, từ hôm nay trở đi, hắn chính là thần tượng của ta, cuộc đời này ta chỉ mong có cơ hội được đứng trước mặt hắn.”
“Ngươi thôi đi! Lúc trước ngươi còn nói hắn cuồng vọng, không biết trời cao đất rộng kia mà.”
Mặt người kia đỏ lên, cãi lại: “Đó… đó là chuyện lúc trước ta không biết! Lúc trước, ai có thể tưởng tượng được một đan thần lục tinh đã có cảnh giới như thế chứ!”
“Nói cũng phải, hôm nay thực sự là mở rộng tầm mắt!”