Một đám Đan thần thất tinh đều rơi vào trầm tư.
Ngay cả Tử Dực Thiên Tôn, cũng nhớ lại lời nói trước đó của Diệp Viễn.
Một hồi kiến giải sâu sắc của Diệp Viễn đã cho bọn họ dẫn dắt rất lớn.
Giao lưu của đan đạo, chính là đây.
Mà lúc này, trong đầu Diệp Viễn đã vượt sông băng biển, triển khai suy luận đáng sợ.
Cứ như vậy, toàn bộ không gian hoàn toàn rơi vào yên tĩnh.
Cũng không biết qua bao lâu, Diệp Viễn chậm rãi mở hai mắt ra, trong lòng người khác hơi động.
“Diệp Tông Sư, có kết quả rồi?” Hai mắt Lưu Minh Thiên Tôn tỏa sáng, hiếu kỳ hỏi.
Diệp Viễn gật đầu nói: “Diệp Viễn suy luận một hồi, có ba loại phương án có khả năng lớn nhất. Còn loại phương án nào thích hợp nhất thì phải sau khi luyện chế mới biết được.”
Vẻ mặt tất cả mọi người đều là kinh ngạc nhìn về phía Diệp Viễn, vẻ mặt khó tin.
Một đống Đan thần thất tinh bọn họ nghiên cứu một tháng, mới chỉ bổ sung được một loại linh dược hơn nữa còn là sai.
Chỉ mới qua hai ngày, hắn đã đưa ra ba phương án?
Lưu Minh Thiên Tôn vội vàng nói: “Diệp Tông Sư, xin mau nói!”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Linh dược ẩn chứa thuộc tính tốc độ rất nhiều, nhưng mà có thể phù hợp với bốn loại linh dược như Thanh U Liễm, chỉ có mấy trăm loại. Sau khi Diệp Viễn suy luận, cuối cùng xác định được ba phương án. Phương án thứ nhất, Tốn Thành Diệp, Lộc Hồn Ấu Tâm Quả, Thiên Phong Đằng; phương án thứ hai, Hỏa Loan Thảo, Phong Minh Thiên Hạc, Đồng Tâm Tuệ Minh Quả; phương án thứ ba Lôi Vân Tiên Ngưng Quả, Xích Phong Kiếm Xỉ Thảo; Huyễn Ly Đậu Khấu.”
Diệp Viễn nói, trong đầu đám Đan thần thất tinh nhanh chóng suy nghĩ.
Đám người này đều là loại người đại năng, linh dược Diệp Viễn nói có ý nghĩa hay không, bọn họ rất nhanh sẽ nhìn ra được.
Trịnh Khải Nguyên hừ lạnh một tiếng nói: “Nói bậy nói bạ! Lộc Hồn Ấu Tâm Quả là linh dược thuộc tính mộc, Hỏa Loan Thảo là linh dược thuộc tính hỏa, Lôi Vân Tiên Ngưng Quả là linh dược thuộc tính lôi, ngươi lại dùng nó để làm chủ dược, quả thực là đầu con lừa không khớp với miệng ngựa mà.”
Tử Dực Thiên Tôn hừ lạnh nói: “Loại phối hợp này, sao có thể luyện chế ra Thất Bảo Vân Phong Đan? Tiểu tử, vừa rồi chắc không phải ngươi lừa chúng ta đó chứ?”
Các Thiên Tôn khác cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, hiển nhiên là đồng ý với cách nói của Trịnh Khởi Nguyên.
Hảo cảm vừa mới có đối với Diệp Viễn, nhất thời tan thành mây khói.
Ba phương án nay của Diệp Viễn, căn bản không thể nào luyện chế ra được Thất Bảo Vân Phong Đan.
Cho dù là Lưu Minh Thiên Tôn, cũng cau mày, hiển nhiên vô cùng không hiểu.
Lúc này, trong lòng Diệp Viễn cũng nổi giận.
Bồ tát bùn cũng có ba phần hỏa khí, Trịnh Khải Nguyên này lại nhiều lần chống đối mình, thật sự coi mình là trái Hồng Âmềm sao?
Chỉ thấy hắn cười mà như không cười nhìn về phía Trịnh Khởi Nguyên, mở miệng nói: “Nếu như dùng ba loại phương án này luyện chế ra được đan dược, ngươi sẽ thế nào?”
Thần sắc Trịnh Khởi Nguyên cứng lại, nói: “Đó là chuyện không thể nào!”
Diệp Viễn cười lạnh nói: “Thật sao? Không có gan thì ngậm miệng lại cho ta, không nói cũng không có ai coi ngươi là kẻ câm đâu!”
Trịnh Khải Nguyên sao có thể chịu được kích thích như vậy, lạnh lùng nói: “Nếu như không luyện chế ra được, thì ngươi thế nào?”
Diệp Viễn thản nhiên nói: “Nếu như không luyện chế ra được, ta lập tức giao Tông Sư Lệnh ra, cuốn gói khỏi đây, cả đời này sẽ không luyện đan nữa! Đừng nói Diệp mỗ khi dễ ngươi, nếu ngươi thua, từ nay về sau Trịnh gia ngươi rời khỏi đại hội Vân Đan. Ngươi, có dám cược không?”
Trịnh Khải Nguyên biến sắc, hiển nhiên là bị cá cược này của Diệp Viễn dọa cho sợ.
Trịnh gia rút khỏi đại hội Vân Đan, chẳng khác nào bị toàn bộ giới luyện dược của Nam giới cô lập.
Điều này đối với Trịnh gia mà nói, là một đả kích rất lớn.
Người khác vô cùng giật mình nhìn về phía Trịnh Khải Nguyên, phát hiện sắc mặt hắn tái xanh.
Lưu Minh Thiên Tôn thấy thế, vội vã đi ra làm người giảng hòa, nói: “Ha ha, tất cả mọi người đều là người đồng đạo, hà tất phải đánh cược như thế, tổn thương cảm tình?”
Một đám Đan thần thất tinh đều rơi vào trầm tư.
Ngay cả Tử Dực Thiên Tôn, cũng nhớ lại lời nói trước đó của Diệp Viễn.
Một hồi kiến giải sâu sắc của Diệp Viễn đã cho bọn họ dẫn dắt rất lớn.
Giao lưu của đan đạo, chính là đây.
Mà lúc này, trong đầu Diệp Viễn đã vượt sông băng biển, triển khai suy luận đáng sợ.
Cứ như vậy, toàn bộ không gian hoàn toàn rơi vào yên tĩnh.
Cũng không biết qua bao lâu, Diệp Viễn chậm rãi mở hai mắt ra, trong lòng người khác hơi động.
“Diệp Tông Sư, có kết quả rồi?” Hai mắt Lưu Minh Thiên Tôn tỏa sáng, hiếu kỳ hỏi.
Diệp Viễn gật đầu nói: “Diệp Viễn suy luận một hồi, có ba loại phương án có khả năng lớn nhất. Còn loại phương án nào thích hợp nhất thì phải sau khi luyện chế mới biết được.”
Vẻ mặt tất cả mọi người đều là kinh ngạc nhìn về phía Diệp Viễn, vẻ mặt khó tin.
Một đống Đan thần thất tinh bọn họ nghiên cứu một tháng, mới chỉ bổ sung được một loại linh dược hơn nữa còn là sai.
Chỉ mới qua hai ngày, hắn đã đưa ra ba phương án?
Lưu Minh Thiên Tôn vội vàng nói: “Diệp Tông Sư, xin mau nói!”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Linh dược ẩn chứa thuộc tính tốc độ rất nhiều, nhưng mà có thể phù hợp với bốn loại linh dược như Thanh U Liễm, chỉ có mấy trăm loại. Sau khi Diệp Viễn suy luận, cuối cùng xác định được ba phương án. Phương án thứ nhất, Tốn Thành Diệp, Lộc Hồn Ấu Tâm Quả, Thiên Phong Đằng; phương án thứ hai, Hỏa Loan Thảo, Phong Minh Thiên Hạc, Đồng Tâm Tuệ Minh Quả; phương án thứ ba Lôi Vân Tiên Ngưng Quả, Xích Phong Kiếm Xỉ Thảo; Huyễn Ly Đậu Khấu.”
Diệp Viễn nói, trong đầu đám Đan thần thất tinh nhanh chóng suy nghĩ.
Đám người này đều là loại người đại năng, linh dược Diệp Viễn nói có ý nghĩa hay không, bọn họ rất nhanh sẽ nhìn ra được.
Trịnh Khải Nguyên hừ lạnh một tiếng nói: “Nói bậy nói bạ! Lộc Hồn Ấu Tâm Quả là linh dược thuộc tính mộc, Hỏa Loan Thảo là linh dược thuộc tính hỏa, Lôi Vân Tiên Ngưng Quả là linh dược thuộc tính lôi, ngươi lại dùng nó để làm chủ dược, quả thực là đầu con lừa không khớp với miệng ngựa mà.”
Tử Dực Thiên Tôn hừ lạnh nói: “Loại phối hợp này, sao có thể luyện chế ra Thất Bảo Vân Phong Đan? Tiểu tử, vừa rồi chắc không phải ngươi lừa chúng ta đó chứ?”
Các Thiên Tôn khác cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, hiển nhiên là đồng ý với cách nói của Trịnh Khởi Nguyên.
Hảo cảm vừa mới có đối với Diệp Viễn, nhất thời tan thành mây khói.
Ba phương án nay của Diệp Viễn, căn bản không thể nào luyện chế ra được Thất Bảo Vân Phong Đan.
Cho dù là Lưu Minh Thiên Tôn, cũng cau mày, hiển nhiên vô cùng không hiểu.
Lúc này, trong lòng Diệp Viễn cũng nổi giận.
Bồ tát bùn cũng có ba phần hỏa khí, Trịnh Khải Nguyên này lại nhiều lần chống đối mình, thật sự coi mình là trái Hồng Âmềm sao?
Chỉ thấy hắn cười mà như không cười nhìn về phía Trịnh Khởi Nguyên, mở miệng nói: “Nếu như dùng ba loại phương án này luyện chế ra được đan dược, ngươi sẽ thế nào?”
Thần sắc Trịnh Khởi Nguyên cứng lại, nói: “Đó là chuyện không thể nào!”
Diệp Viễn cười lạnh nói: “Thật sao? Không có gan thì ngậm miệng lại cho ta, không nói cũng không có ai coi ngươi là kẻ câm đâu!”
Trịnh Khải Nguyên sao có thể chịu được kích thích như vậy, lạnh lùng nói: “Nếu như không luyện chế ra được, thì ngươi thế nào?”
Diệp Viễn thản nhiên nói: “Nếu như không luyện chế ra được, ta lập tức giao Tông Sư Lệnh ra, cuốn gói khỏi đây, cả đời này sẽ không luyện đan nữa! Đừng nói Diệp mỗ khi dễ ngươi, nếu ngươi thua, từ nay về sau Trịnh gia ngươi rời khỏi đại hội Vân Đan. Ngươi, có dám cược không?”
Trịnh Khải Nguyên biến sắc, hiển nhiên là bị cá cược này của Diệp Viễn dọa cho sợ.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!