Nhưng cho dù là như thế, sau khi hắn đối chiến hai canh giờ với Ninh Tư Ngữ, đã bị Ninh Tư Ngữ vững vàng áp chế.
Lúc này, hắn đã hết cách xoay chuyển, không thể nào cứu vãn kết cục bại trận.
Thời gian mấy ngày nay, hắn vẫn luôn quan sát Ninh Tư Ngữ.
Từ lúc đầu khinh thường, đến khiếp sợ, rồi lại đến chấn động, hắn đã sớm không còn lòng khinh thường ban đầu nữa.
Nhưng mà, hắn vẫn có lòng tin với bản thân mình.
Căn cứ vào quan sát của hắn, thực lực đan đạo của Ninh Tư Ngữ, cũng chẳng qua mới chỉ là hậu kỳ sơ cảnh gần giống như hắn.
Nhưng mà tuổi của hắn lớn hơn một chút so với Ninh Tư Ngữ, hắn tự tin mình sẽ không thua Ninh Tư Ngữ.
Khi Ninh Tư Ngữ luyện đan mây trôi nước chảy, phảng phất như biển lớn kéo dài không dứt, căn bản không có kẽ hở.
Trong hai canh giờ tranh đấu, hắn đến một cơ hội nhỏ nhoi cũng không tìm được.
Bỗng nhiên, hắn cảm giác được khí thế Ninh Tư Ngữ càng ngày càng mạnh, càng ngày càng sắc bén.
La Nhạc cảm thấy, đối thủ trước mặt như là thần tiên tu luyện hạ phàm, khí thế trở nên vô cùng cao lớn.
Khí thế cường đại, san núi băng biển nghiền ép tới.
Phốc!
Cuối cùng, hắn không chịu nổi nữa, phun ra một ngụm máu.
Vẻ mặt hắn khiếp sợ nhìn về phía Ninh Tư Ngữ, tràn ngập vẻ không tin.
“Nàng… thế mà nàng lại đột phá!”
Diệp Viễn nhìn Ninh Tư Ngữ, trên mặt lộ ra thần sắc vui mừng.
Sở dĩ hắn đưa Ninh Tư Ngữ tới đại đế đô Vân Đan chính là để cho nàng tìm một cơ hội đột phá.
Nhiều thiên tài tập trung như vậy, hiển nhiên đây là thời khắc điều kiện rèn đúc tốt nhất.
Ninh Tư Ngữ cũng không phụ sự kỳ vọng của hắn, dưới áp lực mạnh mẽ của Diệp Viễn, càng đánh càng hăng, cuối cùng đột phá đến sơ cảnh viên mãn.
Bước ra được bước này, sẽ có thể hướng thẳng mục tiêu về đạo cảnh.
“Sơ cảnh viên mãn! Đan thần ngũ tinh đã có thể đạt được sơ cảnh viên mãn… đây là thiên phú bậc nào chứ!”
“Vì sao thiên tài như vậy mà từ trước đến nay chưa bao giờ nghe nói?”
“Lẽ nào, nha đầu kia thực sự là do Diệp Tông Sư bồi dưỡng ra? Nhưng mà… nhưng mà tuổi đời của hắn, còn không có lớn bằng nha đầu này!”
…
Xung quanh vang lên tiếng thán phục, lúc này bọn họ đối với thực lực của Diệp Viễn không khỏi bắt đầu dao động.
Lúc này, Ninh Tư Ngữ từ từ mở mắt, thản nhiên nói: “Đan thần ngũ tinh đạt được sơ cảnh thì tính là cái gì? Lúc đại nhân còn là Đan thần tam tinh, đã bước vào Đạo Cảnh rồi! Ngài ấy mới chân chính là thiên tài!”
Đột phá đến sơ cảnh viên mãn, Ninh Tư Ngữ cảm giác tâm cảnh mình đã hoàn toàn khác.
Vốn dĩ nàng cho rằng thực lực mình kém hơn so với đám con em đại thế gia này.
Nhưng mà bây giờ, nàng tràn ngập lòng tin!
Trong cùng thế hệ, nàng đã không tìm được đối thủ.
Đám Đan thần lục tinh này, không phải cũng thua dưới tay mình sao?
Nhưng mà càng như vậy, nàng càng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi Diệp Viễn.
Cảm ngộ sơ cảnh đã khó như thế, Diệp Viễn làm thế nào mà khi còn là Khuy Thiên Cảnh đã ngộ được Đạo Cảnh vậy?
Đệ nhất thiên tài đan đạo, ngươi có làm được không?
Ở trong lòng Ninh Tư Ngữ, sợ rằng Dược Tổ cũng chỉ có như thế?
Chỉ là lời nói của nàng dẫn tới sóng to gió lớn trong đám người.
“Cái gì? Đan thần tam tinh, Đạo Cảnh? Đây… cái này không phải đang nói đùa đấy chứ!”
Nhưng cho dù là như thế, sau khi hắn đối chiến hai canh giờ với Ninh Tư Ngữ, đã bị Ninh Tư Ngữ vững vàng áp chế.
Lúc này, hắn đã hết cách xoay chuyển, không thể nào cứu vãn kết cục bại trận.
Thời gian mấy ngày nay, hắn vẫn luôn quan sát Ninh Tư Ngữ.
Từ lúc đầu khinh thường, đến khiếp sợ, rồi lại đến chấn động, hắn đã sớm không còn lòng khinh thường ban đầu nữa.
Nhưng mà, hắn vẫn có lòng tin với bản thân mình.
Căn cứ vào quan sát của hắn, thực lực đan đạo của Ninh Tư Ngữ, cũng chẳng qua mới chỉ là hậu kỳ sơ cảnh gần giống như hắn.
Nhưng mà tuổi của hắn lớn hơn một chút so với Ninh Tư Ngữ, hắn tự tin mình sẽ không thua Ninh Tư Ngữ.
Khi Ninh Tư Ngữ luyện đan mây trôi nước chảy, phảng phất như biển lớn kéo dài không dứt, căn bản không có kẽ hở.
Trong hai canh giờ tranh đấu, hắn đến một cơ hội nhỏ nhoi cũng không tìm được.
Bỗng nhiên, hắn cảm giác được khí thế Ninh Tư Ngữ càng ngày càng mạnh, càng ngày càng sắc bén.
La Nhạc cảm thấy, đối thủ trước mặt như là thần tiên tu luyện hạ phàm, khí thế trở nên vô cùng cao lớn.
Khí thế cường đại, san núi băng biển nghiền ép tới.
Phốc!
Cuối cùng, hắn không chịu nổi nữa, phun ra một ngụm máu.
Vẻ mặt hắn khiếp sợ nhìn về phía Ninh Tư Ngữ, tràn ngập vẻ không tin.
“Nàng… thế mà nàng lại đột phá!”
Diệp Viễn nhìn Ninh Tư Ngữ, trên mặt lộ ra thần sắc vui mừng.
Sở dĩ hắn đưa Ninh Tư Ngữ tới đại đế đô Vân Đan chính là để cho nàng tìm một cơ hội đột phá.
Nhiều thiên tài tập trung như vậy, hiển nhiên đây là thời khắc điều kiện rèn đúc tốt nhất.
Ninh Tư Ngữ cũng không phụ sự kỳ vọng của hắn, dưới áp lực mạnh mẽ của Diệp Viễn, càng đánh càng hăng, cuối cùng đột phá đến sơ cảnh viên mãn.
Bước ra được bước này, sẽ có thể hướng thẳng mục tiêu về đạo cảnh.
“Sơ cảnh viên mãn! Đan thần ngũ tinh đã có thể đạt được sơ cảnh viên mãn… đây là thiên phú bậc nào chứ!”
“Vì sao thiên tài như vậy mà từ trước đến nay chưa bao giờ nghe nói?”
“Lẽ nào, nha đầu kia thực sự là do Diệp Tông Sư bồi dưỡng ra? Nhưng mà… nhưng mà tuổi đời của hắn, còn không có lớn bằng nha đầu này!”
…
Xung quanh vang lên tiếng thán phục, lúc này bọn họ đối với thực lực của Diệp Viễn không khỏi bắt đầu dao động.
Lúc này, Ninh Tư Ngữ từ từ mở mắt, thản nhiên nói: “Đan thần ngũ tinh đạt được sơ cảnh thì tính là cái gì? Lúc đại nhân còn là Đan thần tam tinh, đã bước vào Đạo Cảnh rồi! Ngài ấy mới chân chính là thiên tài!”
Đột phá đến sơ cảnh viên mãn, Ninh Tư Ngữ cảm giác tâm cảnh mình đã hoàn toàn khác.
Vốn dĩ nàng cho rằng thực lực mình kém hơn so với đám con em đại thế gia này.
Nhưng mà bây giờ, nàng tràn ngập lòng tin!
Trong cùng thế hệ, nàng đã không tìm được đối thủ.
Đám Đan thần lục tinh này, không phải cũng thua dưới tay mình sao?
Nhưng mà càng như vậy, nàng càng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi Diệp Viễn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!