Kể từ sau khi biết trên tay Diệp Viễn có Tông Sư Lệnh, trong lòng hắn cực kỳ bất mãn.
Chỉ là một Chân Thần tầng ba, sao có thể xứng với Tông Sư Lệnh.
Diệp Viễn “ăn nói ngông cuồng”, căn bản không để Trịnh gia hắn vào mắt.
Cục tức này, hắn nuốt không trôi.
Chỉ là, trên tay Diệp Viễn có Tông Sư Lệnh, hắn nuốt không trôi cũng phải nuốt.
Nhưng mà hắn không thể làm gì Diệp Viễn, không có nghĩa là người khác cũng không làm được gì.
Vân Dịch, chính là thiên tài Luyện Dược Sư của đại hội Vân Đan lần này, là một trong số rất ít thiên tài đạt được đạo cảnh ở đại hội Vân Đan.
Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, vòng nguyệt quế của đại hội Vân Đan lần này sẽ ở trong mấy cường giả Đạo Cảnh.
Hơn nữa thân phận của hắn ở Vân Đan đặc thù, hắn là cháu của Đan Ngọc Thiên Tôn, có địa vị cực kỳ tôn quý ở đại đế đô Vân Đan.
Có hắn ở đây, kéo tiểu tử cuồng vọng kia xuống ngựa không phải là chuyện dễ dàng sao?
Chí ít, cũng phải khiến hắn thân bại danh liệt, bụi đất đầy người rời khỏi đại đế đô Vân Đan.
“Đệ nhất thiên tài đan đạo? Ha ha, khẩu khí thật đúng là lớn. Cái tuổi này của hắn, cho dù luyện đan từ trong bụng mẹ, thành tựu cũng có giới hạn đi? Huống chi, ta nghe nói võ đạo của hắn rất lợi hại?” Vẻ mặt Vân Dịch coi thường nói.
“Đúng vậy, ta là nhìn thấy tận mắt, hắn một chiêu đã đánh bay Cam thống lĩnh Chân Thần tầng năm.” Trịnh Bất Quần nói.
Vân Dịch nghe vậy bật cười nói: “Nếu như ta đoán không sai, e rằng hắn là thiên tài võ đạo của đạo tràng Vạn Bảo, mượn danh nghĩa Phiên Vũ Thiên Tôn, tới đại hội Vân Đan giả danh lừa bịp. Chỉ tiếc, hắn tính sai rồi!”
Trịnh Bất Quần vừa nghe, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ đại hỉ, nói: “Vân Dịch huynh, đây là muốn xuất thủ?”
Vân Dịch khoát khoát tay nói: “Ngươi cho rằng, Tông Sư Lệnh của đại hội Vân Đan là trò mèo? Chỉ cần có Tông Sư Lệnh, thì chính là vị khách tôn quý nhất của đại hội Vân Đan, chúng ta nhất định phải lấy lễ tiếp đãi.”
Nghe lời này, vẻ mặt tất cả mọi người đều thất vọng.
Ở đây đều là thiên tài đan đạo, sao có thể chịu được một thiên tài võ đạo diễu võ diễu uy ở trên đầu bọn họ?
Huống hồ, vả mặt một Tông Sư, đó cũng là một chuyện rất có mặt mũi.
Nhưng mà, người ta có Tông Sư Lệnh, giống như là có một thanh thượng phương bảo kiếm, ngươi không thể làm gì được!
“Lẽ nào Vân Dịch huynh cũng không có cách nào sao?”
“Đúng vậy, tiểu thí hài mà cũng dám xưng là đệ nhất thiên tài đan đạo, lông hắn đủ dài sao?”
“Lẽ nào đại hội Vân Đan lần này, chúng ta phải nhìn hắn tiếp tục kiêu ngạo sao?”
…
Từng thiên tài đan đạo đều là lòng đầy căm phẫn, trên mặt lộ ra thần sắc không cam lòng.
Chỉ thấy trên mặt Vân Dịch nhếch lên nụ cười nghiền ngẫm, thản nhiên nói: “Đại đế đô Vân Đan ta chính là đệ nhất thánh địa đan đạo ở Nam giới, sao có thể cho phép loại người này tồn tại? Tông Sư Lệnh thì thế nào, người lẫn lộn thật giả, là tuyệt đối không được phép vũ nhục đại hội Vân Đan.”
…
Phiên Vũ Thiên Tôn nói không sai, đại hội Vân Đan đúng là không để cho Diệp Viễn thất vọng.
Mấy ngày nay, Diệp Viễn đưa theo Ninh Tư Ngữ, mua được không ít linh dược cấp sáu hiếm thấy.
Nơi Diệp Viễn thích đi dạo nhất chính là một vài phường thị lớn nhỏ.
Ở nơi này, bình thường có thể tìm được một vài linh dược không tệ.
Những phường thị này đồ vật cổ quái hi kỳ gì đều có, thậm chí còn có một vài đan phương hiếm có.
Mặc dù thế lực Vạn Bảo Lâu khổng lồ nhưng không phải linh dược gì cũng có. Đại đế đô Vân Đan này tập trung Luyện Dược Sư đỉnh phong của toàn bộ Nam giới, đương nhiên không thể thiếu một vài người tới làm ăn.
Vô số cường giả đan đạo tập trung đến đại đế đô Vân Đan, đương nhiên không thể bỏ qua dạng cơ hội làm ăn này.
Kể từ sau khi biết trên tay Diệp Viễn có Tông Sư Lệnh, trong lòng hắn cực kỳ bất mãn.
Chỉ là một Chân Thần tầng ba, sao có thể xứng với Tông Sư Lệnh.
Diệp Viễn “ăn nói ngông cuồng”, căn bản không để Trịnh gia hắn vào mắt.
Cục tức này, hắn nuốt không trôi.
Chỉ là, trên tay Diệp Viễn có Tông Sư Lệnh, hắn nuốt không trôi cũng phải nuốt.
Nhưng mà hắn không thể làm gì Diệp Viễn, không có nghĩa là người khác cũng không làm được gì.
Vân Dịch, chính là thiên tài Luyện Dược Sư của đại hội Vân Đan lần này, là một trong số rất ít thiên tài đạt được đạo cảnh ở đại hội Vân Đan.
Nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, vòng nguyệt quế của đại hội Vân Đan lần này sẽ ở trong mấy cường giả Đạo Cảnh.
Hơn nữa thân phận của hắn ở Vân Đan đặc thù, hắn là cháu của Đan Ngọc Thiên Tôn, có địa vị cực kỳ tôn quý ở đại đế đô Vân Đan.
Có hắn ở đây, kéo tiểu tử cuồng vọng kia xuống ngựa không phải là chuyện dễ dàng sao?
Chí ít, cũng phải khiến hắn thân bại danh liệt, bụi đất đầy người rời khỏi đại đế đô Vân Đan.
“Đệ nhất thiên tài đan đạo? Ha ha, khẩu khí thật đúng là lớn. Cái tuổi này của hắn, cho dù luyện đan từ trong bụng mẹ, thành tựu cũng có giới hạn đi? Huống chi, ta nghe nói võ đạo của hắn rất lợi hại?” Vẻ mặt Vân Dịch coi thường nói.
“Đúng vậy, ta là nhìn thấy tận mắt, hắn một chiêu đã đánh bay Cam thống lĩnh Chân Thần tầng năm.” Trịnh Bất Quần nói.
Vân Dịch nghe vậy bật cười nói: “Nếu như ta đoán không sai, e rằng hắn là thiên tài võ đạo của đạo tràng Vạn Bảo, mượn danh nghĩa Phiên Vũ Thiên Tôn, tới đại hội Vân Đan giả danh lừa bịp. Chỉ tiếc, hắn tính sai rồi!”
Trịnh Bất Quần vừa nghe, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ đại hỉ, nói: “Vân Dịch huynh, đây là muốn xuất thủ?”
Vân Dịch khoát khoát tay nói: “Ngươi cho rằng, Tông Sư Lệnh của đại hội Vân Đan là trò mèo? Chỉ cần có Tông Sư Lệnh, thì chính là vị khách tôn quý nhất của đại hội Vân Đan, chúng ta nhất định phải lấy lễ tiếp đãi.”
Nghe lời này, vẻ mặt tất cả mọi người đều thất vọng.
Ở đây đều là thiên tài đan đạo, sao có thể chịu được một thiên tài võ đạo diễu võ diễu uy ở trên đầu bọn họ?
Huống hồ, vả mặt một Tông Sư, đó cũng là một chuyện rất có mặt mũi.
Nhưng mà, người ta có Tông Sư Lệnh, giống như là có một thanh thượng phương bảo kiếm, ngươi không thể làm gì được!
“Lẽ nào Vân Dịch huynh cũng không có cách nào sao?”
“Đúng vậy, tiểu thí hài mà cũng dám xưng là đệ nhất thiên tài đan đạo, lông hắn đủ dài sao?”
“Lẽ nào đại hội Vân Đan lần này, chúng ta phải nhìn hắn tiếp tục kiêu ngạo sao?”
…
Từng thiên tài đan đạo đều là lòng đầy căm phẫn, trên mặt lộ ra thần sắc không cam lòng.
Chỉ thấy trên mặt Vân Dịch nhếch lên nụ cười nghiền ngẫm, thản nhiên nói: “Đại đế đô Vân Đan ta chính là đệ nhất thánh địa đan đạo ở Nam giới, sao có thể cho phép loại người này tồn tại? Tông Sư Lệnh thì thế nào, người lẫn lộn thật giả, là tuyệt đối không được phép vũ nhục đại hội Vân Đan.”
…
Phiên Vũ Thiên Tôn nói không sai, đại hội Vân Đan đúng là không để cho Diệp Viễn thất vọng.
Mấy ngày nay, Diệp Viễn đưa theo Ninh Tư Ngữ, mua được không ít linh dược cấp sáu hiếm thấy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!