Diệp Viễn nhướng mày, hừ lạnh nói: “Ngươi cảm thấy ta trẻ tuổi, dễ lừa gạt?”
Tần Xung biết sắc, biết rõ không thể qua loa được, chỉ phải cười khổ nói: “Sao… sao có thể như vậy? Các lần khác Phiên Vũ Thiên Tôn đều sẽ mời Dực Thiên Tôn của Vạn Bảo Lâu tới đây, không ngờ được… lần này lại mời Diệp Dược Sư?”
Diệp Viễn không khỏi nhướng mày, suy nghĩ đứng lên.
Trước đó hắn đồng ý với Phiên Vũ Thiên Tôn mà lại quên mất còn có một vụ này.
Mỗi một thành chủ đều có một vị trí Tông Sư khác, vậy trước kia nhất định đều mời một người khác giống như hắn?
Bây giờ cái vị trí này cho mình, chẳng phải là sẽ đắc tội một tên Tông Sư khác sao?
Nghĩ tới đây, Diệp Viễn bất giác đau cả đầu.
Phiên Vũ Thiên Tôn cho mình địa vị cực cao, nhưng cũng đẩy mình lên trên gác lửa nóng.
Tần Xung ở một bên cũng là tâm tư lưu động, suy đoán thân phận của Diệp Viễn.
Lẽ nào Diệp Viễn này, xuất thân từ đạo tràng Vạn Bảo, là hậu bối thiên tài mới xuất hiện của đạo tràng Vạn Bảo?
Lần này tới đại hội Vân Đan, chỉ sợ là tới học hỏi một chút.
Chỉ là, đưa cho hắn một khối Tông Sư Lệnh, không khỏi có chút quá nặng đi?
Chút thực lực ấy của Diệp Viễn, thật sự muốn học hỏi một chút, đặt ở trong đệ tử cùng lứa, luận bàn một phen vói những người kia chẳng phải càng có ý nghĩa hơn sao?
Nghĩ lại, Tần Xung lại cảm thấy có chút không đúng.
Thực lực võ đạo của Diệp Viễn cực mạnh, chiến đấu vượt cấp là chuyện không nói chơi, vậy thì thực lực đan đạo của hắn có thể mạnh bao nhiêu?
Nơi này chính là đại hội Vân Đan chứ không phải đại hội võ đạo.
Vừa nghĩ tới đây, trong lòng Tần Xung càng thêm khinh thường Diệp Viễn.
Được đó! Một cường giả võ đạo như ngươi, lại giả mạo Tông Sư chạy đến đại hội Vân Đan rồi!
Đến khi đó, sẽ có lúc ngươi khó coi.
Hắn gần như có thể khẳng định, Diệp Viễn chính là loại công tử cậy tài khinh người.
Sống ở đạo tràng Thiên Đế lâu rồi, đi ra tìm thú vui, không nhìn thấy bên người hắn còn mang theo một thị nữ xinh đẹp sao?
Đương nhiên, những ý nghĩ này hắn chỉ có thể để ở trong lòng, đương nhiên sẽ không nói ra.
“Được rồi, ngươi đi đi. À, đúng rồi, nàng tên là Ninh Tư Ngữ, ngươi sắp xếp cho nàng một chút, để nàng tham gia đại hội Vân Đan.” Diệp Viễn nói.
“Vâng, đại nhân.” Tần Xung như hòa thượng sờ mãi không thấy tốc, có điều vẫn là vâng lời rời đi.
Lẽ nào tiểu tử này là vì nha đầu kia mà tới tham gia đại hội Vân Đan?
Vì một Đan thần ngũ tinh, chiếm giữ một vị trí Tông Sư, đúng thật là tùy hứng!
….
Tông Sư Chân Thần tầng ba, chuyện này rất nhanh truyền ra nội thành.
So với khiếp sợ thì nhiều hơn là không cam lòng.
Chỉ là Chân Thần tầng ba, có tài đức gì mà có thể cầm một khối lệnh bài Tông Sư Lệnh?
Phải biết, Đan thần lục tinh trong thành này vừa nắm đã được một bó to, rất nhiều nhân vật đều là tuổi trẻ tài cao, cũng có cả đỉnh phong Đan thần lục tinh đức cao vọng trọng.
Những người này, có ai không mạnh hơn so với Diệp Viễn?
Đặc biệt khi mọi người biết, Diệp Viễn chẳng qua mới hơn một nghìn tuổi, hơn nữa võ đạo có chút lợi hại, loại cảm xúc không cam lòng này càng thêm lan tràn.
Lúc này, bảy tám thiên tài đan đạo đang tụ tập ở một quán rượu, nghị luận chuyện này.
“Vân Dịch huynh, ngươi không biết đâu, tiểu tử kia thực sự là cuồng vọng tới cực điểm, nói mình là cái gì, đệ nhất thiên tài đan đạo! Nhắc tới đệ nhất thiên tài đan đạo chỉ có thể là Vân Dịch huynh mà không phải là ai khác!” Người đang nói chính là Trịnh Bất Quần.
Diệp Viễn nhướng mày, hừ lạnh nói: “Ngươi cảm thấy ta trẻ tuổi, dễ lừa gạt?”
Tần Xung biết sắc, biết rõ không thể qua loa được, chỉ phải cười khổ nói: “Sao… sao có thể như vậy? Các lần khác Phiên Vũ Thiên Tôn đều sẽ mời Dực Thiên Tôn của Vạn Bảo Lâu tới đây, không ngờ được… lần này lại mời Diệp Dược Sư?”
Diệp Viễn không khỏi nhướng mày, suy nghĩ đứng lên.
Trước đó hắn đồng ý với Phiên Vũ Thiên Tôn mà lại quên mất còn có một vụ này.
Mỗi một thành chủ đều có một vị trí Tông Sư khác, vậy trước kia nhất định đều mời một người khác giống như hắn?
Bây giờ cái vị trí này cho mình, chẳng phải là sẽ đắc tội một tên Tông Sư khác sao?
Nghĩ tới đây, Diệp Viễn bất giác đau cả đầu.
Phiên Vũ Thiên Tôn cho mình địa vị cực cao, nhưng cũng đẩy mình lên trên gác lửa nóng.
Tần Xung ở một bên cũng là tâm tư lưu động, suy đoán thân phận của Diệp Viễn.
Lẽ nào Diệp Viễn này, xuất thân từ đạo tràng Vạn Bảo, là hậu bối thiên tài mới xuất hiện của đạo tràng Vạn Bảo?
Lần này tới đại hội Vân Đan, chỉ sợ là tới học hỏi một chút.
Chỉ là, đưa cho hắn một khối Tông Sư Lệnh, không khỏi có chút quá nặng đi?
Chút thực lực ấy của Diệp Viễn, thật sự muốn học hỏi một chút, đặt ở trong đệ tử cùng lứa, luận bàn một phen vói những người kia chẳng phải càng có ý nghĩa hơn sao?
Nghĩ lại, Tần Xung lại cảm thấy có chút không đúng.
Thực lực võ đạo của Diệp Viễn cực mạnh, chiến đấu vượt cấp là chuyện không nói chơi, vậy thì thực lực đan đạo của hắn có thể mạnh bao nhiêu?
Nơi này chính là đại hội Vân Đan chứ không phải đại hội võ đạo.
Vừa nghĩ tới đây, trong lòng Tần Xung càng thêm khinh thường Diệp Viễn.
Được đó! Một cường giả võ đạo như ngươi, lại giả mạo Tông Sư chạy đến đại hội Vân Đan rồi!
Đến khi đó, sẽ có lúc ngươi khó coi.
Hắn gần như có thể khẳng định, Diệp Viễn chính là loại công tử cậy tài khinh người.
Sống ở đạo tràng Thiên Đế lâu rồi, đi ra tìm thú vui, không nhìn thấy bên người hắn còn mang theo một thị nữ xinh đẹp sao?
Đương nhiên, những ý nghĩ này hắn chỉ có thể để ở trong lòng, đương nhiên sẽ không nói ra.
“Được rồi, ngươi đi đi. À, đúng rồi, nàng tên là Ninh Tư Ngữ, ngươi sắp xếp cho nàng một chút, để nàng tham gia đại hội Vân Đan.” Diệp Viễn nói.
“Vâng, đại nhân.” Tần Xung như hòa thượng sờ mãi không thấy tốc, có điều vẫn là vâng lời rời đi.
Lẽ nào tiểu tử này là vì nha đầu kia mà tới tham gia đại hội Vân Đan?
Vì một Đan thần ngũ tinh, chiếm giữ một vị trí Tông Sư, đúng thật là tùy hứng!
….
Tông Sư Chân Thần tầng ba, chuyện này rất nhanh truyền ra nội thành.
So với khiếp sợ thì nhiều hơn là không cam lòng.
Chỉ là Chân Thần tầng ba, có tài đức gì mà có thể cầm một khối lệnh bài Tông Sư Lệnh?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!