Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

 

 

Mà Trịnh Khiên tuổi còn trẻ đã bước chân vào sơ cảnh trung kỳ, đây cũng là một chuyện hắn luôn lấy làm kiêu ngạo.

 

Đừng thấy Diệp Viễn thẳng một đường vào sơ cảnh, đột phá Đạo cảnh, hiện tại lại nhắm thẳng vào Tổ cảnh, thế nhưng sơ cảnh đối với Luyện Dược Sư bình thường thì đều là chuyện mong muốn mà không thể cầu.

 

Sơ cảnh dài dằng dặc, yêu cầu phải có vô số thời gian tích lũy.

 

Nghĩ đến lúc đầu, Hiên Vũ cũng đã sống một đống tuổi rồi nhưng cùng lắm cũng chỉ là sơ cảnh trung kỳ.

 

Tuổi xương của Trịnh Khiên cùng lắm cũng chỉ mới một nghìn năm mà là sơ cảnh trung kỳ, đương nhiên đáng để kiêu ngạo.

 

"Có nghe thấy không, đệ nhất thiên tài đan đạo? Có gan thì hai ta tỷ thí một trận?" Trịnh Khiên trực tiếp bỏ qua Ninh Tư Ngữ, khiêu khích với Diệp Viễn.

 

Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt cười trên nỗi đau của người khác nhìn về phía Diệp Viễn, cảm thấy hắn căn bản không dám nhận khiêu chiến.

 

Mặc dù cảnh giới của Diệp Viễn cao hơn so với Trịnh Khiên, thế nhưng tuổi tác lại xấp xỉ.

 

Trong mắt mọi người, phần lớn Diệp Viễn hao nhiều tinh lực vào võ đạo.

 

Còn về đan đạo, đó cũng chỉ là một công phu mèo cào, làm sao có chuyện dễ dàng như vậy?

 

Cho nên, Diệp Viễn tỉ thí với Trịnh Khiên là chuyện phải thua không thể nghi ngờ.

 

Dù sao, đụng phải dạng thiên tài Đan đạo bậc này thì chỉ có bị nghiền ép.

 

Diệp Viễn lắc đầu bật cười nói: "So đấu với ta? Ngươi còn chưa đủ tư cách. Tư Ngữ, chúng ta đi thôi."

 

Nói xong, Diệp Viễn xoay người muốn đi.

 

Đừng nói là một Thiên Thần Cảnh nho nhỏ như Trịnh Khiên, cho dù là Đan thần lục tinh đỉnh phong thì Diệp Viễn cũng có thể thuận tay nghiền ép.

 

Phải biết rằng, Diệp Viễn đấu đan cùng với Phiêu Vũ Thiên Tôn lại không phân thắng bại.

 

Một Trịnh Khiên nho nhỏ, hắn thực sự không làm sao có hứng nổi.

 

Nhưng Trịnh Khiên lại cười lạnh nói: "Cái gì mà không có tư cách, không dám chính là không dám! Triệu Hách, Lý Hổ!"

 

Thân hình hai tên Chân Thần Cảnh khẽ động, ngăn lối đi của hai người.

 

"Không dám tỷ thí thì quỳ gối nhận sai trước mặt bổn thiếu! Trịnh gia ta cũng không phải hạng người nào cũng có thể nhục nhã!" Trịnh Khiên cười lạnh nói.

 

Diệp Viễn liếc mắt trừng Ninh Tư Ngữ ở sau nghịch ngợm thè đầu lưỡi, cúi đầu không dám nhìn Diệp Viễn.

 

"Nếu như ngươi thật sự muốn tỷ thí thì tìm lão Tổ nhà các ngươi đến đây. Còn ngươi, vẫn là khỏi đi, ta sợ dọa ngươi hoảng." Diệp Viễn thản nhiên nói.

 

Trịnh Khiên vừa nghe xong thì cười nhạt không thôi.

 

"Đúng là một tên tiểu tử cuồng vọng! Bỏ đi, ngươi đã không dám ứng chiến, vậy thì quỳ xuống nhận sai!" Trịnh Khiên quát lạnh.

 

Nói xong, hai người Triệu Hách, Lý Hổ lập tức chộp về hướng Diệp Viễn, muốn mạnh mẽ cưỡng chế Diệp Viễn quỳ xuống.

 

Hai người này đều là cường giả Chân Thần tầng ba, coi như cũng là cường giả một phương.

 

Chỉ tiếc, bọn hắn gặp phải Diệp Viễn.

 

Thân hình Diệp Viễn không hề động đậy, vậy mà hai người lại trực tiếp vồ phải hư không.

 

Chỉ là, hai người này còn chưa kịp kinh ngạc thì Diệp Viễn đã trở tay, nhanh chóng điểm ra.

 

Phốc phốc!

 

Chỉ nghe vang lên hai tiếng trầm đục, Triệu Hách, Lý Hổ ngã xuống đất, sau đó không cách nào bò dậy nổi.

 

Trịnh Khiên nhìn thấy một màn này, hai mắt trợn tròn xoe.


Hai người Triệu Hách, Lý Hổ đều là hạng người trải qua hàng trăm trận chiến, cùng giai bên trong khó gặp đối thủ, vậy mà ở trước mặt Diệp Viễn thậm chí ngay cả một chiêu cũng đỡ không được?

 

Mà Trịnh Khiên tuổi còn trẻ đã bước chân vào sơ cảnh trung kỳ, đây cũng là một chuyện hắn luôn lấy làm kiêu ngạo.

 

Đừng thấy Diệp Viễn thẳng một đường vào sơ cảnh, đột phá Đạo cảnh, hiện tại lại nhắm thẳng vào Tổ cảnh, thế nhưng sơ cảnh đối với Luyện Dược Sư bình thường thì đều là chuyện mong muốn mà không thể cầu.

 

Sơ cảnh dài dằng dặc, yêu cầu phải có vô số thời gian tích lũy.

 

Nghĩ đến lúc đầu, Hiên Vũ cũng đã sống một đống tuổi rồi nhưng cùng lắm cũng chỉ là sơ cảnh trung kỳ.

 

Tuổi xương của Trịnh Khiên cùng lắm cũng chỉ mới một nghìn năm mà là sơ cảnh trung kỳ, đương nhiên đáng để kiêu ngạo.

 

"Có nghe thấy không, đệ nhất thiên tài đan đạo? Có gan thì hai ta tỷ thí một trận?" Trịnh Khiên trực tiếp bỏ qua Ninh Tư Ngữ, khiêu khích với Diệp Viễn.

 

Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt cười trên nỗi đau của người khác nhìn về phía Diệp Viễn, cảm thấy hắn căn bản không dám nhận khiêu chiến.

 

Mặc dù cảnh giới của Diệp Viễn cao hơn so với Trịnh Khiên, thế nhưng tuổi tác lại xấp xỉ.

 

Trong mắt mọi người, phần lớn Diệp Viễn hao nhiều tinh lực vào võ đạo.

 

Còn về đan đạo, đó cũng chỉ là một công phu mèo cào, làm sao có chuyện dễ dàng như vậy?

 

Cho nên, Diệp Viễn tỉ thí với Trịnh Khiên là chuyện phải thua không thể nghi ngờ.

 

Dù sao, đụng phải dạng thiên tài Đan đạo bậc này thì chỉ có bị nghiền ép.

 

Diệp Viễn lắc đầu bật cười nói: "So đấu với ta? Ngươi còn chưa đủ tư cách. Tư Ngữ, chúng ta đi thôi."

 

Nói xong, Diệp Viễn xoay người muốn đi.

 

Đừng nói là một Thiên Thần Cảnh nho nhỏ như Trịnh Khiên, cho dù là Đan thần lục tinh đỉnh phong thì Diệp Viễn cũng có thể thuận tay nghiền ép.

 

Phải biết rằng, Diệp Viễn đấu đan cùng với Phiêu Vũ Thiên Tôn lại không phân thắng bại.

 

Một Trịnh Khiên nho nhỏ, hắn thực sự không làm sao có hứng nổi.

 

Nhưng Trịnh Khiên lại cười lạnh nói: "Cái gì mà không có tư cách, không dám chính là không dám! Triệu Hách, Lý Hổ!"

 

Thân hình hai tên Chân Thần Cảnh khẽ động, ngăn lối đi của hai người.

 

"Không dám tỷ thí thì quỳ gối nhận sai trước mặt bổn thiếu! Trịnh gia ta cũng không phải hạng người nào cũng có thể nhục nhã!" Trịnh Khiên cười lạnh nói.

 

Diệp Viễn liếc mắt trừng Ninh Tư Ngữ ở sau nghịch ngợm thè đầu lưỡi, cúi đầu không dám nhìn Diệp Viễn.

 

"Nếu như ngươi thật sự muốn tỷ thí thì tìm lão Tổ nhà các ngươi đến đây. Còn ngươi, vẫn là khỏi đi, ta sợ dọa ngươi hoảng." Diệp Viễn thản nhiên nói.

 

Trịnh Khiên vừa nghe xong thì cười nhạt không thôi.

 

"Đúng là một tên tiểu tử cuồng vọng! Bỏ đi, ngươi đã không dám ứng chiến, vậy thì quỳ xuống nhận sai!" Trịnh Khiên quát lạnh.

 

Nói xong, hai người Triệu Hách, Lý Hổ lập tức chộp về hướng Diệp Viễn, muốn mạnh mẽ cưỡng chế Diệp Viễn quỳ xuống.

 

Hai người này đều là cường giả Chân Thần tầng ba, coi như cũng là cường giả một phương.

 

Chỉ tiếc, bọn hắn gặp phải Diệp Viễn.

 

Thân hình Diệp Viễn không hề động đậy, vậy mà hai người lại trực tiếp vồ phải hư không.

 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!