Võ đạo, Diệp Viễn giết chết Lữ Tử Y lĩnh ngộ được pháp tắc ngũ hành.
Trên độc đạo, Diệp Viễn bố trí độc trận trong hư không giết chết mấy nghìn cường giả Chân Thần.
Trên đan đạo, Diệp Viễn luyện chế ra Đoạt Thiên Tạo Hóa Đan khiến cho Đoạn Dịch mấy trăm nghìn năm không thể nào đột phá được Thiên Tôn Cảnh, đột phá đến Thiên Tôn Cảnh.
Sống một xấp tuổi rồi, bọn họ cũng chưa từng gặp một nhân vật nào yêu nghiệt như thế!
Xa xa, Lữ Ngạn bên trong đại chiến, trong lòng cũng vô cùng khiếp sợ.
Hắn chưa bao giờ ngờ được, vùng đất mình quản lý lại sinh ra một kỳ tài khoáng thế đan võ song tuyệt như thế này.
Nhưng mà, bây giờ ở trong tình thế này, hai bên đã không còn đường quay đầu nữa!
“Đừng nói nhảm với bọn họ, hai người này chẳng qua mới vừa đột phá Thiên Tôn Cảnh, mau chóng xử lý bọn họ! Thù của Đặng Úy và Đái Dương, lẽ nào các ngươi không muốn báo nữa sao?” Lữ Ngạn quát lạnh.
Ánh mắt Đái Xuân Hào nhìn về phía một lão giả khác, ánh mắt lạnh lùng nói: “Các hạ là ai, sao muốn nhúng tay vào chuyện của Ngũ Tiêu chúng ta?”
Chỉ thấy lão giả kia thản nhiên nói: “Lão phu tên là Giản Hoằng Tiêu, vốn là các chủ Huyền Cơ Các, được Diệp Viễn trợ giúp, bây giờ trở về đại đế đô Cực Vận, trở thành trưởng lão Tinh Thần Các!”
“Cái gì? Ngươi… ngươi là Giản Hoằng Tiêu? Ngươi không phải là võ giả Thiên Thần Cảnh sao, sao… sao cũng đột phá đến Thiên Tôn Cảnh rồi?”
Hai người Đặng, Đái, gần như muốn sụp đổ.
Đương nhiên bọn họ biết rõ Giản Hoằng Tiêu, dù sao khoảng cách giữa hoàng thành Cực Quang và đại đế đô Ngũ Tiêu cũng không xa lắm.
Diệp Viễn này thực sự giống như có ảo thuật vậy, một lúc thì biến Chân Thần tầng bốn thành Thiên Tôn tầng hai, một lúc lại biến Thiên Thần Cảnh thành Thiên Tôn tầng một.
Giản Hoằng Tiêu cười cười nói: “Trước đây bản tôn bị thiên đạo phản phệ, thực lực tổn thương lớn, mới có thể trú ngụ ở hoàng thành Cực Quang. Bây giờ uống đan dược của Diệp Viễn, chẳng những phục hồi được thực lực thậm chí còn tiến thêm một bước, đột phá Thiên Tôn Cảnh.
Hai người này đều sắp chết lặng.
Đại đế đô là nơi nào?
Đây chính là địa bàn của Giản gia!
Bọn họ có thể không cho Giản Hoằng Tiêu mặt mũi, chẳng lẽ không cho Giản Túc Thao phía sau Giản Hoằng Tiêu mặt mũi sao?
Huống chi phía sau bọn họ, còn có một Huyền Cơ Thiên Đế mà toàn bộ Thông Thiên Giới đều kiêng kỵ.
Đặng Vân và Đái Xuân Hào quay mặt nhìn nhau, bỗng nhiên ánh mắt có chút ngưng lại.
“Hai vị, Diệp Viễn và chúng ta có thù không đội trời chung! Hôm nay, không cần biết các ngươi là thân phận gì, cả gan ngăn cản chúng ta bắt Diệp Viễn, vậy thì chính là trận chiến sống chết!” Đặng Vân hung ác nói.
Bảo bọn họ nuốt xuống một cục tức này, bọn họ thật sự không làm được!
Chỉ là, uy hiếp của bọn họ không có chút tác dụng nào, Đoạn Dịch chỉ là thản nhiên nói: “Diệp Viễn là trưởng lão Thủ Tịch của Đan Thần Các ta, đương nhiên bản tôn phải bảo vệ hắn chu toàn. Muốn đánh, cứ đến là được!”
Vẻ mặt Giản Hoằng Tiêu cũng là bình tĩnh nói: “Ta và Diệp Viễn là sinh tử chi giao, muốn giết hắn, vậy thì phải bước qua thi thể của bản tôn!”
Nói rồi, hai ngươi Đoạn Dịch và Giản Hoàng Tiêu lật tay lại, mỗi người lấy ra một kiện vũ khí.
Trong tay Đoạn Dịch chính là một thanh cốt kiếm
Trong tay Giản Hoằng Tiêu là một cây chiến kỳ.
“Thiên… Thiên Tôn Linh Bảo! Các ngươi vừa mới đột phá Thiên Tôn Cảnh không lâu, thế mà lại có Thiên Tôn Linh Bảo?” Đặng Vân gần như muốn điên.
Hai kiện Thiên Tôn Linh Bảo này đương nhiên là Cốt Kiếm và Tinh La Chiến Kỳ.
Hai kiện Thiên Tôn Linh Bảo này ở trong tay Đoạn Dịch và Giản Hoằng Tiêu, uy lực không chỉ mạnh hơn một bậc so với ở trong tay Diệp Viễn.
Võ đạo, Diệp Viễn giết chết Lữ Tử Y lĩnh ngộ được pháp tắc ngũ hành.
Trên độc đạo, Diệp Viễn bố trí độc trận trong hư không giết chết mấy nghìn cường giả Chân Thần.
Trên đan đạo, Diệp Viễn luyện chế ra Đoạt Thiên Tạo Hóa Đan khiến cho Đoạn Dịch mấy trăm nghìn năm không thể nào đột phá được Thiên Tôn Cảnh, đột phá đến Thiên Tôn Cảnh.
Sống một xấp tuổi rồi, bọn họ cũng chưa từng gặp một nhân vật nào yêu nghiệt như thế!
Xa xa, Lữ Ngạn bên trong đại chiến, trong lòng cũng vô cùng khiếp sợ.
Hắn chưa bao giờ ngờ được, vùng đất mình quản lý lại sinh ra một kỳ tài khoáng thế đan võ song tuyệt như thế này.
Nhưng mà, bây giờ ở trong tình thế này, hai bên đã không còn đường quay đầu nữa!
“Đừng nói nhảm với bọn họ, hai người này chẳng qua mới vừa đột phá Thiên Tôn Cảnh, mau chóng xử lý bọn họ! Thù của Đặng Úy và Đái Dương, lẽ nào các ngươi không muốn báo nữa sao?” Lữ Ngạn quát lạnh.
Ánh mắt Đái Xuân Hào nhìn về phía một lão giả khác, ánh mắt lạnh lùng nói: “Các hạ là ai, sao muốn nhúng tay vào chuyện của Ngũ Tiêu chúng ta?”
Chỉ thấy lão giả kia thản nhiên nói: “Lão phu tên là Giản Hoằng Tiêu, vốn là các chủ Huyền Cơ Các, được Diệp Viễn trợ giúp, bây giờ trở về đại đế đô Cực Vận, trở thành trưởng lão Tinh Thần Các!”
“Cái gì? Ngươi… ngươi là Giản Hoằng Tiêu? Ngươi không phải là võ giả Thiên Thần Cảnh sao, sao… sao cũng đột phá đến Thiên Tôn Cảnh rồi?”
Hai người Đặng, Đái, gần như muốn sụp đổ.
Đương nhiên bọn họ biết rõ Giản Hoằng Tiêu, dù sao khoảng cách giữa hoàng thành Cực Quang và đại đế đô Ngũ Tiêu cũng không xa lắm.
Diệp Viễn này thực sự giống như có ảo thuật vậy, một lúc thì biến Chân Thần tầng bốn thành Thiên Tôn tầng hai, một lúc lại biến Thiên Thần Cảnh thành Thiên Tôn tầng một.
Giản Hoằng Tiêu cười cười nói: “Trước đây bản tôn bị thiên đạo phản phệ, thực lực tổn thương lớn, mới có thể trú ngụ ở hoàng thành Cực Quang. Bây giờ uống đan dược của Diệp Viễn, chẳng những phục hồi được thực lực thậm chí còn tiến thêm một bước, đột phá Thiên Tôn Cảnh.
Hai người này đều sắp chết lặng.
Đại đế đô là nơi nào?
Đây chính là địa bàn của Giản gia!
Bọn họ có thể không cho Giản Hoằng Tiêu mặt mũi, chẳng lẽ không cho Giản Túc Thao phía sau Giản Hoằng Tiêu mặt mũi sao?
Huống chi phía sau bọn họ, còn có một Huyền Cơ Thiên Đế mà toàn bộ Thông Thiên Giới đều kiêng kỵ.
Đặng Vân và Đái Xuân Hào quay mặt nhìn nhau, bỗng nhiên ánh mắt có chút ngưng lại.
“Hai vị, Diệp Viễn và chúng ta có thù không đội trời chung! Hôm nay, không cần biết các ngươi là thân phận gì, cả gan ngăn cản chúng ta bắt Diệp Viễn, vậy thì chính là trận chiến sống chết!” Đặng Vân hung ác nói.
Bảo bọn họ nuốt xuống một cục tức này, bọn họ thật sự không làm được!
Chỉ là, uy hiếp của bọn họ không có chút tác dụng nào, Đoạn Dịch chỉ là thản nhiên nói: “Diệp Viễn là trưởng lão Thủ Tịch của Đan Thần Các ta, đương nhiên bản tôn phải bảo vệ hắn chu toàn. Muốn đánh, cứ đến là được!”
Vẻ mặt Giản Hoằng Tiêu cũng là bình tĩnh nói: “Ta và Diệp Viễn là sinh tử chi giao, muốn giết hắn, vậy thì phải bước qua thi thể của bản tôn!”
Nói rồi, hai ngươi Đoạn Dịch và Giản Hoàng Tiêu lật tay lại, mỗi người lấy ra một kiện vũ khí.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!